Editor: Sweet
Có vật gì đó trên thân thể cậu rạch qua rạch lại, không đau, chỉ đôi chút ngứa.
Tần Duyệt muốn mở mắt ra nhưng dù cố gắng nửa ngày cậu chỉ có thể he hé một chút nơi khóe mắt.
“Bác sĩ, người bệnh hình như tỉnh”
Không biết là giọng của ai đang nói, khó chịu vì không thể nghe rõ, Tần Duyệt lại càng muốn tỉnh dậy mau, nhưng hiện giờ toàn thân cậu bị thương rất nặng, điều cậu có thể làm cùng lắm chỉ là khẽ lắc lư đầu mình một chút.
“Tăng lượng thuốc mê lên”
“Dạ”
Trước mắt một mảng sáng chói lòa khiến mắt cậu đau buốt, mơ hồ xuất hiện một bóng người.
“Đừng sợ, cậu đang làm giải phẫu, tỉnh lại là tốt rồi, nhưng giờ hãy ngủ đi”
Tần Duyệt nghe được lời nói, cậu đột ngột mở bừng hai mắt nhưng rồi lại chậm rãi khép mắt lại, một y tá bỗng hốt hoảng la toáng lên, có ai đó bị thương rất nặng đang được chuyển đến.
Sau đó người y tá đó còn nói gì thì Tần Duyệt đã không còn chú ý nữa, cậu chỉ theo phản xạ nhìn về phía ồn ào.
Chuyện gì đang xảy ra cậu cũng không nhận ra rõ lắm, chỉ mơ hồ biết rằng bên kia cũng có một người khác đang được các y bác sĩ vây quanh lại.
Khi ý thức sắp rời xa, điều cuối cùng cậu thấy được là một đôi cánh tay khô quắc như cành củi.
Lần tới tỉnh dậy, giác quan đầu tiên hoạt động là khứu giác, bệnh viện có mùi khó ngửi, dù cho rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-thien-nga/2853409/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.