Diệp Chiêm đại khái là nạn nhân xui xẻo đầu tiên, thong dong về quê thăm nhà, đến lúc tỉnh lại thì phát hiện bản thân bị giam ở một nơi tăm tối giơ năm ngón tay cũng nhìn không thấy. Mặc cho hắn gọi rách họng cũng không có ai đến liếc hắn một cái, mỗi ngày đên giờ nhất định sẽ có người từ tiểu song(ô cửa nhỏ) chỗ cửa lao ném vào mấy cái bánh màn thầu, còn có một bình nước.
Hắn bèn đập vỡ bình nước muốn lưu lại làm vũ khí, kết quả liên tiếp ba ngày không ai đưa nước tới nhưng bánh màn thầu vẫn được đưa tới đúng giờ.
Ngày thứ tư hắn chịu đựng không nổi, khát khô họng, phỏng đoán ý tứ đối phương, đem tất cả những mảnh vỡ của bình nước đặt vào tiểu song, cho đến khi hắn giao ra mảnh vỡ cuối cùng, nơi cửa song mới có người đưa nước tới. Mà bình nước ấy rất có khả năng chính là cái hắn đánh vỡ, sờ vào toàn vết tích ghép nối.
Lần này hắn không dám thử đập bình nữa, mỗi ngày uống hết nước còn đem tới trước tiểu song chờ người tới lấy. Mà vô luận hắn dụ dỗ đối phương nói như thế nào, đối phương cũng chẳng hừ lấy một tiếng.
Diệp Chiêm ngồi trong hắc lao không tiếng động, không ánh sáng đến ngày thứ bảy thì nghĩ rằng bản thân sắp điên rồi.
Tâm phúc Diệp Chiêm biến mất, Huệ vương đầu tiên là lo lắng, sau bắt đầu hoài nghi. Vì sao ngay lúc có chuyện quan trọng, khẩn cấp lại không thấy Diệp Chiêm?
Lúc trước Hoàng Phủ Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-hoang/3096408/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.