Mở sa trướng, Trương Bình ở trong trừng mắt nhìn hắn.
Hoàng Phủ Kiệt cười mỉa “Xin lỗi ngươi, thiếu chút nữa lộng xảo thành chuyết (khéo quá hóa vụng). May là hắn còn có điểm kiêng dè ngoại công của ta.”
“Ngươi vì sao bắt ta làm bộ dạng này cho thái tử xem?” Trương Bình không rõ tại sao từ lúc nghe được thái tử tới, Hoàng Phủ Kiệt lại đưa ra yêu cầu này với y.
“Đều không phải ngươi nói sao, nói muốn đối phương tưởng rằng ngươi không uy hiếp được ai, phương pháp chơi bời hoang đàng này là hay nhất. Ta cũng bị bỡn cợt giống ngươi a?”
“Như nhau cái rắm!” Trương Bình giận dữ. “Vậy ngươi trói ta lại làm gì? Còn cởi sạch y phục của ta? Ta đã đáp ứng giúp ngươi diễn trò, vì sao ngươi còn dụng mê dược của Dương mama với ta!”
Hoàng Phủ Kiệt gỡ mặt nạ xuống, tiếp tục cười mỉm. Sao có thể nói mục đích hắn cùng Trương Bình diễn trò vốn là nhất tiễn hạ song điêu?(một đá ném hai chim)
“Mi còn không cởi dây trói cho ta!” Trương Bình tức giận đến kính ngữ gì đó cũng quên sạch.
“A, hảo, ta đến đây.”
Hoàng Phủ Kiệt thò tay xốc chăn lên.
Sau đó thiếu niên mười lăm tuổi ho khan một tiếng.
Chăn hạ, trên người Trương Bình ngoại trừ sợi dây trói, cái gì cũng không mặc.
Hoàng Phủ Kiệt mò lấy đầu mối buộc.
“Ngươi đem mối dây buộc ở chỗ đó?” Trương Bình quả thực muốn xỉu.
Hoàng Phủ Kiệt chậm rãi gỡ đầu dây.
Mặt Trương Bình càng ngày càng đỏ. Sau này nếu y lại đáp ứng hắn diễn trò khỉ này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-hoang/129336/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.