Tuy Thắng đế nói sẽ cấp cho mẫu tử Dương chiêu dung một cái công đạo nhưng sau khi tra ra Lữ Vĩ là do chính Đại hoàng tử tặng cho Ngũ hoàng tử, kết cục là không thể giải quyết được gì.
Nhưng để biểu hiện ra là mình có điều tra đến nơi đến chốn, hoàng đế bắt mọi người nói rằng Dương gia từng gây thù chuốc oán nên có kẻ vì muốn báo thù đã mua chuộc thị nô Lữ Vĩ bên cạnh Ngũ hoàng tử, ý đồ ám sát Ngũ hoàng tử, khiến Dương gia chịu đả kích lớn.
Dương chiêu dung vừa nghe đã biết rõ không phải như vậy nhưng đành chấp nhận. Ngược lại Ngũ hoàng tử lại không cảm thấy gì, Thắng đế vài lần đến thăm thấy hắn phi thường vui vẻ.
Mấy kẻ bị ép cung khai nhận tội tự nhiên lăn ra chết, chết rất nhanh, không đợi được đến khi vấn trảm.
Mà chuyện này chỉ duy nhất một người được lợi, chính là Tứ hoàng tử Hoàng Phủ Kiệt.
Bởi vì chính miệng Ngũ hoàng tử làm chứng Tứ hoàng tử cứu hắn nên Thắng đế phải ngợi khen sửu nhi tử này. Một ngày Thắng đế tâm tình tốt, gọi Hoàng Phủ Kiệt đến diện kiến, hỏi hắn muốn được ban thưởng cái gì.
Hoàng Phủ Kiệt thoạt nhìn thập phần kinh sợ, quỳ trên mặt đất cung kính nói:
“Phụ hoàng, nhi thần cái gì cũng không muốn. Nhi thần ngày đó không nghĩ tới chuyện được ban thưởng, chỉ thấy thị nô muốn sát hại ngũ đệ mà tức giận xông đến. Nhi thần thực sự không có ý cứu ngũ đệ.”
“Ân, mặc kệ chuyện ngươi cứu hắn vì cái gì, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-hoang/129332/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.