Trương Bình lần đầu gặp Hoàng Phủ Kiệt, ấn tượng đầu tiên là một tiểu hài tử kỳ quái.
Hai người đi vào căn phòng âm u, vị Tứ hoàng tử kia đang quỳ thẳng đưa lưng về phía họ, mặt quay vào tường.
“Đó là nương nương phạt hắn diện bích tĩnh tâm.” Hồng Tụ nhẹ nhàng giải thích một câu bên tai Trương Bình.
“Điện hạ, xoay người lại. Ta dẫn theo nô tài đến chào hỏi người.”
Ngữ khí của Hồng Tụ trước mặt Tứ hoàng tử chẳng hề tôn kính khiến Trương Bình trong lòng cảm thấy thập phần kinh ngạc.
“Nô tài Trương Bình khấu kiến Tứ hoàng tử điện hạ. Điện hạ vạn an.” Trương Bình quỳ xuống, dập đầu vấn an sau lưng Tứ hoàng tử.
Hồng Tụ nhìn Trương Bình không nói thêm gì.
Tứ hoàng tử nghe Hồng Tụ phân phó, xoay người lại nhìn ra. Vừa lúc Trương Bình khấu kiến hắn, thành ra mặt đối mặt.
Ánh mắt Tứ hoàng tử rất kỳ quái, nhìn thiếu niên ở trước mặt hắn quỳ rạp, không nói gì.
“Trương Bình, ngươi ngẩng đầu lên. Điện hạ, thái giám này tên Trương Bình, sau này sinh hoạt hàng ngày đều do y phụ trách chăm sóc người.”
Trương Bình theo lời ngẩng đầu lên, vừa nhác thấy khuôn mặt kia càng hoảng sợ, nhưng lá gan y lớn, cố không lộ ra sự thất thố.
Trên mặt Trương Bình chỉ toát ra vẻ kinh ngạc, thần sắc không có chút hoảng sợ khiến Hồng Tụ không khỏi đưa mắt nhìn y. Ngay cả ánh mắt Tứ hoàng tử cũng rơi xuống trên mặt y.
“Nô tài Trương Bình, khấu kiến Tứ hoàng tử điện hạ.” Trương Bình lần thứ hai ra mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-hoang/129325/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.