Những điều lạ lùng xảy ra trong đêm vũ hội kia rốt cục cũng chỉ là một chút màu sắc khác thường cho chuỗi ngày dài đăng đẳng của tôi. Ngày cứ tiếp tục trôi, tôi cứ ru rú trong nhà chẳng muốn bước chân ra đường chút nào, chẳng biết nên đi đâu hay cũng có thể nói chẳng muốn đi đâu cả.
Đại học.. cụm từ đó sao quá xa xôi với tôi, vậy nên quyết định từ bỏ luôn, chẳng cần phải nghĩ tới nó làm gì. Tuy rằng thành tích học tập của tôi rất tốt, giáo viên chủ nhiệm luôn khuyên tôi nên thi vào một trường đại học trọng điểm như vậy thì mới càng có tương lai, nhưng tôi lại chẳng có chút hứng thú gì với nó. Chắc có lẽ bởi đối với tôi, trường học chưa bao giờ là nơi làm tôi vui vẻ, những hồi ức của nó để lại....thật tệ.
Tôi muốn tìm một chỗ để trốn... Đúng vậy, trốn biệt tăm biệt tích, chẳng ai tìm thấy mình. Chỉ mình tôi, chỉ một mình tôi là đủ rồi. Chờ đợi, hi vọng, rồi thất vọng, tự nói với bản thân kiên cường phải mạnh mẽ, từ buồn tự đau tự lau nước mắt, rồi một ngày nào đó mọi chuyện sẽ khác... Nhưng mà... tôi đợi mãi mà chẳng thấy, lúc này đây, chỉ còn lại nỗi thất vọng ê chề và.... Mệt mỏi.
Có một hôm, tự dưng An An gọi cho tôi - Cô bạn học chung lớp đã tới mời tôi đi dự vũ hội hôm nhận bằng tốt nghiệp đấy!! Khi vừa nhận được điện thoại của cậu ấy, điều đầu tiên mà tôi cảm nhận chính là nó không thật, cảm giác cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-co-nuong/187518/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.