Tiểu Hồng che phía trước tôi, cánh tay để sau lưng của nàng giấu ám khí, tôi nhìn Băng Ngọc, quyết định im lặng không lên tiếng nhắc nhở, đây không phải lúc ngớ ngẩn.
“Chủ nhân nói, muốn sống.” Giọng đầy uy hiếp. ngôn tình ngược
“Chỉ là chủ nhân của ngươi.” Trong tay Băng Ngọc đột nhiên xuất hiện một thanh chủy thủ thật tinh xảo, tôi thấy rất quen mắt.
“Vậy không thể để ngươi sống rồi.” Tiểu Hồng đột nhiên ra tay, một chưởng đánh mạnh về phía Băng Ngọc, tôi giật mình. Võ công của Tiểu Hồng không hề thua kém gì tôi.
Băng Ngọc cười lạnh:
“Haha, không biết lượng sức.”
Hai người ngươi đi ta đến cứ như vậy chèn ép nhau, bên kia Thúy Trúc đã giải quyết xong đám người vây quanh cậu nhóc, vội vàng chạy tới bên cạnh tôi, ngồi xổm xuống xem xét tình hình vết thương cho tôi.
“Nguyệt tỷ tỷ ~ tỷ sao rồi?” Thúy Trúc muốn nắm lấy tay tôi hỏi thăm nhưng lại vô tình dụng phải vết thương, tôi đau tới mức mồ hôi lạnh chảy ướt cả sống lưng, nhưng vẫn cắn chặt môi không lên tiếng.
“Tay… tay của tỷ???” Thúy Trúc mở to mắt khó tin nhìn tay của tôi.
“Gãy rồi!!” Haizzz ~ ~
“Là hoàng tỷ?” Khuôn mặt cậu nhóc trắng bệch.
“Ừ!!” Tôi nhìn tình hình chiến đấu bên kia, Tiểu Hồng dường như ngày càng đuối sức, rơi vào hoàn cảnh xấu.
“Thúy Trúc ~” Vừa định mở miệng kêu cậu nhóc mang tôi rời khỏi đây thì lại nhìn thấy Thúy Trúc tức giận nhanh chóng đánh về phía Băng Ngọc.
“Tỷ có biết mình đang làm gì không hả? Long Thiên Ngọc ~ tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-co-nuong/1475632/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.