Những cánh cổng đóng sầm ngay sau khi họ bước vào Gronwood, đó là những gì có thể lường trước được khi một nhóm người đông như họ tới đây, còn chưa xác định được là bạn hay là thù. Một điều tương tự cũng xảy ra nếu ở Wyndhurst. Đám người của họ gồm 25 người Viking, tất cả đều là những người đàn ông trai tráng, ấn tượng và một nhóm 20 chiến binh được trang bị vũ khí đầy đủ người Saxon.
Đó là một cảnh tượng hiếm thấy khi nhìn thấy hai nhóm người này đang cưỡi ngựa cùng nhau sau nhiều năm chiến tranh. Với số lượng người Saxon tương đương đi cùng sẽ khiến người dân trên vùng đất Wessex cho họ đi qua mà không mảy may nghĩ họ bị xâm lược một lần nữa, và tương tự, với nhiều người Viking như vậy sẽ khiến những người Đan Mạch không tấn công họ khi giáp mặt.
Họ dừng lại khi còn cách xa những bức tường, những người đàn ông đứng trải dọc hàng cây trước Gronwood. Có một cuộc tranh cãi nhỏ khi Thorolf cố giữ Kristen lại với những người đàn ông, điều mà sau cùng anh không làm được. Nàng phi ngựa lên phía trước, chỉ với Thorolf và Ivarr ở bên cạnh, và người đưa tin của Gronwood thì đi trước để giải thích về chuyến viếng thăm của họ.
Họ phải đứng đợi ai đó có thẩm quyền triệu họ tới. Kristen không mong đợi rằng họ sẽ được mời vào trong, và họ cũng không chấp nhận nếu được mời. Nàng cũng không mong đợi rằng những cánh cổng mở và một người khổng lồ bước ra, cùng một người phụ nữa và bốn người đàn ông khác.
Đám lính gác nhỏ bé hơn tay nắm chặt vào gươm một cách hồi hộp. Ivarr và Thorolf thì không mấy chú ý đến họ , nhưng rất để mắt tới người khổng lồ Viking và cái búa vĩ đại của anh ta giắt sau lưng. Kristen phát ra một âm thanh nhỏ tỏ vẻ kinh tởm, nàng không có kiên nhẫn với việc những người đàn ông đang đánh giá nhau, đặc biệt trong tình huống này khi mà có hàng tá những điều nghi ngờ nằm đằng sau những bước tường với những cánh cung đã giương lên sẵn sàng.
Người phụ nữ có vẻ chính là cô chủ Erika, mặc dầu Kristen vẫn chưa thể nhìn thấy cô ta, với người đàn ông Viking đang đứng chắn trước mặt để bảo vệ. Nàng thúc ngựa lên phía trước, và dừng lại ở giữa đường của nửa tá những cái sân vẫn đang chia sẽ hai nhóm người. Nàng xuống ngựa ở đó, với mong muốn mọi việc được giải quyết, muốn anh trai nàng được chăm sóc ngay lập tức, tức giận rằng nàng sẽ phải đánh cuộc trước. Việc nàng tiến lên trước một mình thách thức người phụ nữ còn lại làm điều tương tự. Và cô ta đã làm, đặt một tay lên cánh tay của người khổng lồ để ngăn anh ta không đi theo.
Cô ta quá trẻ để có thể bắt giam Selig, Kristen nghĩ khi có thể n hìn rõ Erika vào lúc này.
Cô ấy là một Walkyrie war maiden (Theo truyền thuyết bắc u, một Valkyrie là một nhân vật phụ nữ người quyết định sẽ hi sinh thân mình trong cuộc chiến.) Erika nghĩ khi nàng lại gần để nhận thấy chiều cao 6 feet của cô ấy.
Người đưa tin đã thông báo về danh tính của Kristen . Vải lụa line màu xanh dương loại tốt và những đường thêu cầu kỳ mà Erika đang diện cũng khẳng định địa vị của nàng cùng với những đồ trang sức khác. Nàng không mang theo vũ khí, ngòai một con dao ăn và tỏ vẻ bình tĩnh đến hòan hảo.
Vẻ ngạc nhiên của Kristen về tuổi tác của cô gái thể hiện ngay trong câu hỏi đầu tiên của nàng “ Cô là người có thẩm quyền ở đây?”
“ Vâng, trong khi anh trai tôi đi vắng”, Erika đáp và nhìn đối thủ một lát khi thêm vào “Có vẻ cô đã chuẩn bị một cuộc chiến”.
Đó là một lời buộc tội, và có lẽ nó đúng. Chính bản thân Kristen cũng chuẩn bị, bỏ bớt đi áo sống dườm dà để tiện cho việc cưỡi ngựa và di chuyển, và cũng để chống lại thới tiết ấm áp của xứ miền nam, điều mà nàng nghi ngờ về việc có thể thích nghi được . Chính vì thế mà áo choàng của nàng ngắn hơn bình thường, trùm trên mắt cá chân và xẻ dọc thân áo. Nàng mặc quần được nịt gọn, mà nàng mượn từ một trong đám con trai cùng cỡ với mình, và đi đôi ủng được tỉa lông thú.
Với mái tóc vàng óng được tết sau lưng, nàng có thể bị tưởng nhầm là một người đàn ông nếu trông từ xa,đặc biệt với chiếc gươm bên mình và vật sở hữu có giá nhất của nàng, con dao găm lưỡi dài của cha nàng ởbên hông.
Đó không phải là một con dao ăn, như của Erika , mà là một vũ khí tuyệt diệu, chuôi bằng ngà voi với chân đế là hình một con rồng đang gầm gừ, và được khắc bằng axit để được thánh Odin phù hộ. Garrick đã cho nàng con dao đó khi nghe Royce kể lại về chuyện nàng đã làm bị thương người em họ Alden khi lưỡi dao của Alden chạm vào Selig.
Kristen và mẹ của nàng đều ngồi yên không nhúc nhích khi câu chuyện đó được kể lại, chờ đợi sự cơn giận của Garrick bùng nổ, vì ông không bao giờ cho phép Kristen học cách sử dụng vũ khí, và không biết rằng Brenna đã giấu ông dạy cho nàng. Ông luôn cho rằng chỉ có ông mới có quyền bảo lệ đứa con gái duy nhất của mình. Nhưng Brenna tin rằng trước hết đó là quyền của Kristen , và cha nàng có thể giúp nàng sau đó nếu ông ấy có thể. Và ông đã không giận. Thay vào đó ông đã tặng cho nàng con dao găm của mình, và nàng có thể cảm nhận được niềm tự hào của ông dành cho nàng, điều khiến con dao càng trở nên đặc biệt với nàng.
“ Tôi tới đây vì anh trai mình, bằng bất cứ giá nào”, Nàng nói, kèm theo một lời đe dọa không hề nhầm lẫn “ Cô đã bắt giam anh ấy. Giờ thì tôi muốn có anh ấy.”.
“Cô tới quá nhanh nếu cô tới từ Wessex như anh ta nói”.
Vẻ nghi ngờ trong giọng nói của nàng khiến Kristen ngắt lời trong cơn giận dữ “ Cô thật là một con ngốc nếu không tin anh ấy. Anh trai tôi không phải là một kẻ do thám. Anh ấy tới đây vì công chuyện có lợi cho đức vua của cô”
“ Cũng giống như anh ta nói, nhưng còn nhiều điểm phải nghi ngờ. Tuy nhiên, cô có thể có anh trai của mình”
“ Mà không cần một đồng Danegeld?”, Kristen cười khinh bỉ.
Eri nhún vai “ Cô đã xác nhận những gì anh ta nói, nên tôi sẽ không đòi hỏi tiền chuộc”, nàng quay lại gọi một trong đám gia nhân “ Wulnoth,đưa…”
Người khổng lồ ngắt lời “Tôi sẽ mang anh ấy tới”
Erika không khỏi ngạc nhiên bởi lời đề nghị ấy,một chút khó chịu khi anh có thể để lại nàng với nhóm người này ở trước cổng. Nhưng, chỉ có em gái của người Celt ấy và hai người Nauy dang ở gần, đám quân đội của họ ở đang ở xa, và nàng thì còn có 4 người tùy tùng – người Celt? Không, anh ta không thể là người Celt, vì em gái anh ta rõ ràng là một người Nauy. Hoặc có thể ngoài tầm hiểu biết của nàng. Có thể anh ta nói dối để mang tới em gái của một ai đó tới cứu mình.
Erika bắt đầu nghi ngờ với giả thiết của mình “ Có lẽ tôi nên xác nhận xem người tù nhân tôi đang giữ có phải là anh trai của cô không đã”
“ Selig là người đàn ông đẹp trai nhất mà cô từng có cơ hội được gwapj”, thoáng thấy vẻ bối rối của Erika , Kristen thêm” Vâng, cô đã bắt đúng người đó”
“Nhưng anh ta không giống một người Viking”, Erika chỉ ra điểm nghi ngờ của mình “ Anh ta trông giống một người…”
“ Mẹ tôi là một người Welsh Celt”, Kristen đáp, giờ đây nàng không thực chú tâm vào việc trả lời thay vào đó, đang quan sát cánh cổng đang mở, nơi mà người đàn ông khổng lồ với cái tên Turgeis 10 feet sẽ xuất hiện cùng với anh trai của nàng. “ Anh ấy giống mẹ, ngoại trừ vóc dáng mà cả hai anh em thừa hưởng của cha mình”.
“ Tôi có thể thấy điều đó”, Erika nói, mặc dù đó không phải điểm nàng nghĩ hay đang thực sự chú ý. Nàng đã không hề mong muốn bất cứ đội quân nào đến vì người tù này, nhưng vì đã có một nhóm người đến, nàng muốn họ đi càng sớm càng tốt. Việc đứng cạnh người đàn bà cao lớn hơn, cơ bắp hơn khiến nàng cảm thấy mình yếu ớt, mặc dầu nàng cũng không thấp hơn là bao.
Mặc dù vậy, thái độ bên ngoài của nàng vẫn không thể hiện những điều này. Nàng hoàn toàn được bảo vệ với địa vị và quân đội của mình. Tuy nàng không có nhiều bằng họ, vì Ragnar đã mang đi khá nhiều, nhưng những người Viking và Saxon không biết điều này. Và một khi họ có người tù nhân thì không có lí do gì phải nán lại.
Bên trong Gronwood, tại chỗ giam nơi Selig đang chịu đựng những cơn đau về thể xác đến từ địa ngục trong những ngày qua, Turgeis thúc vào người Selig đánh thức anh để nói “ Anh đã hạ sốt và em gái của anh đã tới. Anh có thể đi, hay là tôi vác anh ra gặp cô ấy?”
Selig liếc nhìn anh, nhận ra một trong những gương mặt trong những cơn ác mộng của mình “ Lại là anh? Anh không thể vác được tôi”, anh nói điều mà anh cho là hiển nhiên, không người đàn ông nào có thể. “ Nhưng anh có thể giúp tôi đứng dậy”.
Anh vội đứng dậy nhanh chóng. Turgeis phải đỡ trước khi anh té nhào.
“ Cho tôi một phút”, Selig đề nghị, nguyền rủa sự yếu ớt vẫn còn lại trong anh và tệ hơn trước rất nhiều.
“ Tôi không có tới một phút”, Turgeis đáp “ Tôi không thích để lại cô chủ một mình với đám người của anh”
Ý niệm về cô chủ, người đàn bà ấy, khiến Selig nhới tới những cơn ác mộng tồi tệ nhất mà anh đã trải qua, và với sự phẫn nộ mà anh đã phải chịu đựng “ Họ sẽ không làm hại cô ấy”, anh nói. Họ không dám. Chính anh mới là người có quyền làm điều đó, vì chính bản thân mình.
Kristen đang mất dần sự kiên nhẫn. Nàng kiệt sức, vì đã ngủ rất ít từ khi tin đồn đầu tiến tới tai họ, và cho đến tin cuối cùng, đã khiến nàng cưỡi ngựa suốt đêm tới đây. Thật không mấy sáng suốt khi đã làm như vậy, nàng nghĩ. Những người đàn ông của nàng cũng không được nghỉ ngơi trong một thời gian dài, họ cũng không ở trạng thái khỏe mạnh nhất. nhưng nàng không thể làm khác được, khi tự do của Selig bị mang đánh cược.
Erika đứng gần đó, khoanh tay trước ngực và bắt đầu lo lắng vì lí do của sự chậm trễ của Turgeis . Phải chăng tên tù nhân đáng ghét đó không muốn rời đi? Hay những lời nói dối của anh ta đã bị lộ? Còn có những người đàn ông khác đẹp trai như anh ta. Điều này là có thể. Một miêu tả như vậy không thể diễn tả hết về một người đàn ông, cũng như vẻ ngoài giống người Celt của anh ta.
Cả hai người phụ nữ đều không trông đợi một chiếc xe kéo di chuyển chậm chạp sau cánh cửa, chia đôi bốn người của Erika đang đứng chắn nó khi cánh cửa mở . Kristen buộc phải lùi lại khi cái xe kéo dài tiến gần nàng, khiến ngựa và gươm của nàng phải dạt sang hai bên. Nàng không để tâm đến điều đó. Nàng đang rất khó chịu, những hoài nghi dấy lên khi nàng trông thấy người lái xe, chính là người Viking khổng lồ, nhưng không hề có bóng dáng của anh trai nàng.
Sau nàng, Erika cũng tỏ vẻ khó chịu và hỏi người đàn ông “ Điều này nghĩa là sao, Turgeis ?”
Song Kristen không phải đợi câu trả lời của anh ta.Khi đuôi xe tiến đến nàng và nàng nhảy lên nó, kéo tấm che nửa đầu của chiếc giường, trái tim nàng run lên với nỗi sợ hãi rằng nàng đang nhìn thấy cơ thể không còn sức sống của anh trai nàng. Những gì nàng trông thấy tệ đến như vậy.
Nàng hầu như không còn nhận ra Selig, anh đã gầy đi rất nhiều. Đôi tay nàng cầm lên gần như không có phản ứng. Anh bắt đầu mọc râu, điều mà anh chưa bao giờ thích. Mái tóc anh thì bết lại, da tái thì tái đi và đôi mắt thì hóp lại. Đôi mắt ấy đang mở, và nàng đọc được trong đó sự giải tỏa, nhưng cả nỗi đau – và sự tức giận.
Anh nói, nhưng chỉ là tiếng nói thầm, và nàng phải quỳ xuống để nghe anh nhắc lại “ Hãy bắt cô ta cho anh”
“ Người đàn bà Đan Mạch?”
Anh gật đầu “ Anh và cô ta có một món nợ”
Kristen không cần nghe gì nữa. nàng có thể tự thấy rằng họ đã bỏ đói và làm tổn thương anh. Nàng chưa bao giờ có cảm giác tức giận đến mức mất hết lí trí kể từ khi nàng nghĩ anh chết, bị giết trước mắt mình. Cơn phẫn nộ đó khiến nàng không còn quan tâm đến vị trí bếp bênh của mình, quá gần bức tường của Gronwood hay viễn cảnh đáng báo động có thể xảy ra với những gì anh bảo nàng làm. Tất cả những điều đó không có nghĩa lý gì sau tiếng “Anh và cô ta có món nợ”
Nàng nâng đầu mình lên, nhìn quanh thấy người Viking khổng lồ đang buộc lại dây cương và chuẩn bị nhảy xuống về phía cô chủ của mình. Nhưng Kristen đã nhảy xuống trước, chuyển động của nàng quá nhanh và bất ngờ nên không ai có phản ứng gì, nhất là Erika khi nàng thấy con dao găm lưỡi dài của người Viking đã đặt lên cổ họng mình, một đôi tay rắn như thép ôm lấy nàng khiến nàng không dám nhúc nhích.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]