Tôi vội vàng chạy ra ngoài, nhìn thấy Thời Lẫm bầm mất một bên mắt, khóe miệng Trì Nghiên thì xuất huyết.
“Cậu biết rõ cô ấy là bạn gái tôi mà vẫn thừa cơ xen vào. Trì Nghiên, nếu biết trước có ngày hôm nay, lúc trước tôi đã không nói cho cậu...”
“Muộn rồi.” Trì Nghiên ngắt lời Thời Lẫm.
Thời Lẫm bi chọc giận, đứng dậy hung hăng nện vào mặt Trì Nghiên.
“Đủ rồi.” Tôi chắn giữa hai người họ, làm cú đấm của Thời Lẫm ngừng lại giữa chừng.
Hắn nhìn tôi, ánh mắt dần trở nên tuyệt vọng: “Em che cho hắn?”
“Hôm ở trên núi, tôi đã gửi tin nhắn chia tay sau khi anh lái xe rời đi. Nếu như anh không xóa thì trong điện thoại anh vẫn còn tin nhắn đó. Chúng ta chia tay rồi, tôi muốn ở bên ai cũng là quyền tự do của tôi.”
“Anh không đọc được, anh không đồng ý. Tin nhắn đó không được tính, Trình Ninh, anh không đồng ý chia tay.”
“Đó là chuyện của mày, chúng ta đi thôi.” Trì Nghiên nói một câu cuối cùng.
Trì Nghiên tìm người lái xe hộ, tôi và hắn ngồi chung xe. Khi bánh xe chuyển động, tôi nhìn Thời Lẫm thông qua kính chiếu hậu.
Trì Nghiên cũng thấy. Thật hiển nhiên, hắn muốn xác minh lời nói của tôi có đúng không.
“Trình Ninh.” Trì Nghiên đột nhiên nhìn tôi, đôi mắt đào hoa gợn sóng nước mênh mông phức tạp: “Chắc chắn chưa, thật sự không muốn tiếp tục với hắn nữa?”
“Không muốn.”
“Được.” Hắn cười: “Thời gian không còn sớm, nếu không ngại thì vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-tren-nghien-muc/2726650/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.