Tôi đưa Trì Nghiên về nhà, đúng lúc gặp được chị gái sống nhà đối diện: “Bạn trai ghé thăm à, tên là Thời gì ấy nhỉ?”
“Trì Nghiên, Trì trong hồ nước, Nghiên là nghiên mực.”
“À à, là Trì không phải Thời, không cần giải thích, lần này còn đẹp trai hơn nhiều.”
Trì Nghiên lôi kéo tôi vào nhà. Tinh thần hắn không tốt lắm, sắc mặt tái nhợt đầy bệnh hoạn. Tôi giúp hắn đo nhiệt độ cơ thể, thấy có chút cao. Tôi lấy thuốc hạ sốt cho hắn uống, sau đó vào phòng ngủ ôm chăn của chính mình ra để hắn đắp.
Hắn ngủ rất nhanh. Tôi xuống bếp nấu nồi cháo, xào vài món rau thanh đạm, lúc bưng ra thì vừa hay Trì Nghiên đã tỉnh.
“Ăn chút đi.”
“Đổ mồ hôi cả người, tôi tắm rửa trước đã.”
Chờ đến khi hắn vào phòng tắm rồi tôi mới phản ứng lại được, trong nhà đâu có quần áo cho hắn thay. Không thì để hắn mặc đồ nữ?
Chuông cửa đột ngột vang lên, tôi tưởng chị gái hàng xóm qua tìm, mở cửa ra lại phát hiện đó là Thời Lẫm.
“Anh tới đây làm gì?”
“Chúng ta nói chuyện.”
“Không có gì để nói cả.”
Tôi đóng cửa, hắn nhanh hơn một bước chèn tay vào chặn lại: “Trình Ninh, anh hối hận.”
“Anh cho rằng Khương Dĩ Nhu rất quan trọng, nhưng sau khi em gặp chuyện, anh nhận ra cô ấy chỉ là chấp niệm thời niên thiếu muốn yêu mà không được. Anh vì chấp niệm đó làm sai quá nhiều việc, còn em đã sớm trở thành một phần sinh mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-tren-nghien-muc/2726648/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.