Chương trước
Chương sau
《Đánh cho địch chạy tan tác.》

Trong thời gian ba chiến hạm của địch xâm nhập vào Sơ Tinh Lãng Nguyệt, quân mai phục xung quanh của bọn chúng đã bị Quân thủ vệ Rạng Đông tiêu diệt gần hết.

Đội kĩ thuật và hai mươi thí luyện giả đang đợi lệnh ngay lập tức đi bố trí lưới điện và thiết bị nhiễu sóng trong bán kính chín mươi kilo mét, đội quân Vong Linh của Lyudmila cũng nhanh chóng chặn hết mọi đường lui của địch, hoàn toàn cô lập chúng.

Đội cơ giáp tiên phong do Sakura chỉ huy nhận được tín hiệu, lập tức tấn công từ quân khu một ra, kết hợp với các thí luyện giả khác ẩn nấp trong quân khu bảy tiêu diệt địch.

Sắc mặt ba vị công tước đã xấu đến không nỡ nhìn. Bọn họ thật sự không ngờ đến người Trái Đất lại có thể dễ dàng đánh thắng bọn họ như vậy.

Không, phải là bọn họ đã quá khinh địch. Ỷ mình là người của nền văn minh cấp cao, họ đã không hề đặt người của nền văn minh cấp thấp vào mắt, để rồi nhận lấy thất bại thảm hại như này.

"Severus đâu?" Lambert giờ mới nhận ra nam nhân tóc đen lãnh đạm kia không còn bên cạnh mình nữa, cau mày hỏi.

Đám cấp dưới không ai trả lời. Bọn họ cũng không biết Severus Prince đi đâu. Hơn nữa thực lực của người này mạnh hơn bọn họ rất nhiều, Severus Prince muốn đi đâu bọn họ cũng không ngăn được.

Lambert mày đã nhíu chặt lại, tình hình chiến sự đang cực kì không xong, người nam nhân có thể cho gã an ủi lại không ở bên cạnh gã nữa khiến tâm tình gã cực độ khó chịu.

"Có khi cậu ta phản bội ngài cũng nên?" Một cấp dưới cẩn thận nói.

Phản bội sao? Lấy tính cách của Severus thì rất có khả năng. Nhưng dù có phản bội thì chưa chắc nam nhân lãnh đạm này sẽ giúp lũ kiến hôi đến từ Trái Đất, vậy nên Lambert cũng không quá lo lắng.

"Đội cơ giáp có còn chống đỡ được không?" Lambert hỏi.

"Báo cáo, đã thiệt hại ba phần năm rồi ạ, số còn lại khó mà chống đỡ tiếp được."

"Chuẩn bị chủ pháo!"

"Rõ!"

Sakura thấy đối phương đã bị bức đến chuẩn bị chủ pháo, nở nụ cười.

"Đội cơ giáp tiên phong chuẩn bị hành động theo kế hoạch!"

"Rõ!"

"Chuẩn bị tốt chứ?" Tinh Mạc Già nằm trong lòng Tinh Lan, nhìn Isaac và các thí luyện giả khác có thiên phú Ám hỏi.

Mọi người gật đầu, đồng loạt nhắm mắt lại, Ám nguyên tố không ngừng chuyển động xung quanh họ.

"Để bọn họ cắn nuốt năng lượng của chủ pháo?" Severus nhíu mày. "Cậu không sợ bọn họ bị căng chết sao?"

"Không sợ. Huống chi, đâu phải chỉ có bọn họ đi cắn nuốt đống năng lượng này đâu. Đúng không, Thanh Thiên?" Tinh Mạc Già vuốt lông chim mập hỏi.

"Pi." Thanh Thiên cọ cọ lên mặt Tinh Mạc Già, mềm mại kêu.

Tinh Mạc Già hỏi Yến Mạc Thù qua máy truyền tin: "Sao rồi, Đêm Đêm?"

"Sắp xong rồi." Yến Mạc Thù nói.

Tinh Mạc Già gật đầu, sau đó dùng hai tay giơ Thanh Thiên lên: "Hình như trong số kẻ địch có công tước Evans là Phượng Hoàng đúng không? Không biết đẳng cấp huyết mạch của bà ta so với Thanh Thiên nhà ta cao hơn hay thấp hơn nhỉ."

Chủ pháo của ba chiến hạm rất nhanh đã tích đủ năng lượng, đồng loạt nhắm thẳng vào đội cơ giáp tiên phong.

Đội cơ giáp tiên phong điều khiển cơ giáp tránh sang hai bên, lộ ra đằng sau là những thí luyện giả có thiên phú Ám, hơn nữa tất cả đều đang trong hình thái tiến hóa.

"Cắn Nuốt!"

Ám nguyên tố đen tuyền cuộn cuộn không ngừng từ cơ thể bọn họ trào ra, hóa thành hình cửu vĩ hồ có đôi cánh sau lưng, bay thẳng tới năng lượng từ chủ pháo của địch phóng ra.

Hình dạng này, đúng là lấy từ hình thái tiến hóa của Tinh Mạc Già.

Tinh - Ám Ngân Dực Cửu Vĩ Hồ - Mạc Già: "..."

Rõ ràng có thể chọn hình khác mà?

Ba vị công tước có chút ngạc nhiên, sau đó cười lạnh.

Tuy đám thí luyện giả có thiên phú Ám này đều có thực lực từ Thất giai trở lên nhưng chỉ vậy thôi thì chưa đủ để cắn nuốt năng lượng từ chủ pháo có kết hợp với sức mạnh của cường giả Bán Thập giai đâu.



Nhóm Isaac có chút khó khăn chống đỡ. Những người thực lực Cửu giai như Isaac còn ổn, nhưng Bát giai và Thất giai có chút khó khăn. Dù sao khoảng cách giữa Cửu giai và các cấp bậc phía dưới không phải chỉ là một hai cấp bậc. Đột phá đến Cửu giai sẽ cảm nhận được một sự lớn mạnh chưa từng có, lúc đó sẽ cảm thấy thực lực Bát giai hay Thất giai vốn rất mạnh rồi nhưng cũng chả là gì cả.

Nếu Thập giai là vương thì những ngươi đột phá đến Cửu giai được gọi là chuẩn vương, là một thực lực cách biệt hoàn toàn so với các cấp bậc bên dưới.

Ngay lúc này, một tiếng chim hót trong trẻo nhưng mang đến uy áp không ngờ tới vang lên.

Công tước Evans tái mặt gục xuống, huyết mạch trong cơ thể bà ta đang không ngừng sục sôi. Là Phượng Hoàng, bà ta là người cảm nhận rõ nhất sự đáng sợ của tiếng hót này.

Đẳng cấp huyết mạch của Solis cũng không thể so được với chủ nhân tiếng hót này! Đây là huyết mạch Phượng Hoàng đẳng cấp cao nhất!

Một con Phượng Hoàng to lớn có bộ lông hai màu trắng đen xuất hiện trong tầm mắt của Evans. Bà ta ngơ ngác nhìn tư thái uy nghiêm và đôi mắt cao ngạo của Phượng Hoàng mang màu lông kì lạ này, huyết mạch sục sôi nói cho bà ta biết đây là vương, vương của tộc Phượng Hoàng!

"Bị nhóc mập Thanh Thiên cướp mất nổi bật rồi." Isaac kéo khóe miệng cười.

Chẳng ai ngờ tới được chim mập Thanh Thiên khi tiến hóa lại có được hình thái uy vũ như vậy.

Ám nguyên tố từ cơ thể Thanh Thiên trào ra, kết hợp với linh lực của các thí luyện giả thiên phú Ám không ngừng cắn nuốt năng lượng của chủ pháo.

Mắt thấy năng lượng sắp bị cắn nuốt hết, ngoại trừ công tước Evans, hai vị công tước còn lại tiếp tục bắn chủ pháo.

Tuy nhiên, năng lượng rất nhanh bị cắn nuốt.

Không dừng lại ở đó, Ám nguyên tố nồng đậm còn trực tiếp chui vào chủ pháo, căn nuốt toàn bộ nguồn năng lượng còn sót lại, có xu hướng cắn nuốt luôn cả năng lượng của chiến hạm.

"Báo cáo, chủ pháo đã bị cắn nuốt hết năng lượng, năng lượng của chiến hạm cũng đang dần biến mất! Đã sử dụng năng lượng dữ trữ nhưng không thể chống đỡ được bao lâu!"

Ba vị công tước cắn răng, cuối cùng gục đầu nói: "... Rút lui!"

"Rõ!"

Ba chiến hạm muốn thực hiện bước nhảy alpha rời khỏi đây thì phát hiện không gian xung quanh đã bị phong bế, họ không thể tiến hành dịch chuyển. Không chỉ vậy, sương mù xung quanh đang dần tản ra, lộ ra bên ngoài là lưới điện chằng chịt và thiết bị nhiễu sóng, còn có cả một đội quân Vong Linh trực chờ bên ngoài.

Ba vị công tước cảm thấy hai mắt biến đen.

Bọn họ hoàn toàn bị bao vây! Căn bản không thể thoát!

Chỉ có thể liều!

Lúc này, tiếng pháo và tiếng súng vang lên, đội cơ giáp tiên phong từ hai bên không ngừng công kích cơ giáp và chiến hạm của kẻ địch, buộc bọn chúng chỉ có thể tụ lại một chỗ, bị động phòng ngự.

"Cố gắng chống đỡ! Năng lượng của bọn chúng không còn lại bao nhiêu đâu!" Công tước Billy nói.

Quả thật năng lượng của đội cơ giáp tiên phong cũng không còn lại là bao, nhưng hình như lũ này quên mất bọn họ còn có cơ giáp tự động, vũ khí tự động và máy bay chiến đấu tự động thì phải.

Tinh Mạc Già nằm trong lòng Tinh Lan lẳng lặng nhìn hết thảy, nguyên tố Không Gian lượn lờ xung quanh y, không ngừng bổ sung cho kết giới không gian đang bao quanh khu vực này.

Người phong bế không gian là y. Y muốn nhân cơ hội này tiêu diệt nhiều quân địch nhất có thể.

Tinh Mạc Già nhìn thêm một lúc, sau đó giơ tay lên, một nguồn sáng màu xanh lam vô cùng lóa mắt xuất hiện trên tay y.

"Lui ra! Khởi động phòng ngự!" Sakura nhìn thấy tín hiệu, ngay lập tức ra lệnh.

Đội cơ giáp tiên phong lui sang hai bên, khởi động phòng ngự trên cơ giáp.

Các thí luyện giả Trái Đất khác cũng lập tức tránh xa nơi này.

Quân địch ngạc nhiên khi thấy các thí luyện giả Trái Đất đang tấn công mãnh liệt thì lại đồng loạt dừng lại lui ra, còn khởi động phòng ngự.

Sau đó, tiếng Yến Mạc Thù truyền vào tai bọn chúng khiến chúng minh bạch vì sao thí luyện giả Trái Đất lại làm vậy.

"Ameteorite đã sẵn sàng, xin hỏi có phóng hay không?"

Ameteorite?! Không chỉ những người của nền văn minh cấp cao đang có mặt trên chiến trường mà toàn bộ Tinh Minh đều cả kinh.

Sao lũ người của nền văn minh cấp thấp này lại có được thứ vũ khí hủy diệt nguy hiểm như Ameteorite?!

"Phóng." Tinh Mạc Già lạnh nhạt nói.

Một từ từ miệng Tinh Mạc Già phát ra thôi cũng khiến cho toàn Tinh Minh hoảng sợ.



Khẩu pháo to lớn màu đen tuyền xuất hiện trên nóc quân khu một, sau đó, một luồng năng lượng mang nhiệt độ và sức hủy diệt cực kì lớn từ nó phóng ra, nháy mắt đã bay tới vị trí của quân địch.

Bây giờ tránh đã không còn kịp nữa, ba vị vương đến thân mình cũng chưa lo xong căn bản không thể phân tâm đến an nguy của cấp dưới được, nhanh chóng khởi động cơ giáp bay ra ngoài.

"Đùng!"

Cả ba chiến hạm đều nháy mắt tan thành tro bụi, phần lớn binh lính đều không thể tránh thoát, hóa thành tro bụi, phần còn lại tuy may mắn giữ được mệnh nhưng ly cái chết cũng không xa. Cơ giáp của bọn họ gần như bị hủy hoàn toàn, bản thân họ cũng bị thương không hề nhẹ, nếu bây giờ lập tức trở về Tinh Minh thì may ra còn có cơ hội sống sót.

Nhưng Quân thủ vệ Rạng Đông không cho bọn họ cơ hội đó.

Số binh lính may mắn sống sót do không đứng trong phạm vi hủy diệt của Ameteorite ngây người, sau đó điên cuồng bỏ chạy, hoàn toàn không quan tâm đến cấp trên vẫn còn ở đây.

Nhưng họ không chạy được, bao quanh khu vực này có lưới điện chằng chịt mang linh lực của thiên phú Lôi, có thiết bị nhiễu sóng khiến họ không thể cầu cứu bên ngoài, có đội giáp tự động, vũ khí tự động, máy bay chiến đấu tự động và đội quân Vong Linh của Lyudmila đang chực chờ tấn công. Không chỉ vậy, không gian nơi này hoàn toàn bị Tinh Mạc Già phong bế, với thực lực của họ căn bản không thể xé rách kết giới không gian của Tinh Mạc Già được.

Không có đường chạy, cũng không có đường sống, trận chiến này bọn họ thất bạt một cách thảm hại.

Các thí luyện giả Trái Đất vẫn còn sức chiến đấu khởi động cơ giáp của bản thân bao vây những kẻ còn sống lại, ngọn lửa mang hai màu đen trắng của Thanh Thiên cũng được đốt lên, nó cử động cánh, bay lên đỉnh đầu những người còn sống của quân địch, đôi mắt đen lạnh lùng nhìn bọn họ.

Công tước Evans lần này thực sự không chống đỡ được nữa, "phịch" một tiếng quỳ xuống, cơ thể không ngừng run rẩy.

Công tước Lambert và công tước Billy lạnh lùng nhìn những kẻ bao vây xung quanh mình, sau đó chuyển dời tầm mắt lên người Tinh Mạc Già đang được Tinh Lan ôm trong lòng.

"Lần này cậu không chiến đấu." Lambert lạnh lùng nói.

"Không có ta, đồng đội của ta cũng có thể chống lại các ngươi. Huống chi, thay vì làm một chiến sĩ, bọn họ càng mong ta làm một vị chỉ huy ở lại căn cứ." Tinh Mạc Già nhàn nhạt nói.

"Chỉ vì cậu là người bé tuổi nhất sao? Bọn họ thậm chí có thể đặt bản thân vào nguy hiểm vì cậu."

"Điều này thì tôi không phủ nhận, nhưng chúng tôi ai cũng sẵn sàng hi sinh vì đồng đội, không một lời oán trách."

"Vì sao?" Billy không hiểu hỏi.

Mạng sống của bản thân mới là quan trọng nhất chứ, tại sao những kẻ này lại có thể không tiếc hết thảy hi sinh vì người khác?

Đôi mắt đen đã chuyển phần lớn thành màu tím của Tinh Mạc Già nhìn đồng đội của mình bên dưới, đôi mắt lãnh đạm nhu hòa đi: "Cũng chẳng có gì to tát cả, chỉ vì bọn ta là đồng đội thôi. Đã là đồng đội thì phải đồng sinh cộng tử, không phải sao?"

Là đồng đội thì phải đồng sinh cộng tử... Điều này chưa ai nói cho ba vị công tước nghe cả.

Severus nhìn Isaac: "Anh có những đồng đội tốt."

Isaac cười, giơ tay xoa đầu em trai: "Sau này cũng sẽ là đồng đội của em."

Severus hất tay Isaac ra, mất tự nhiên xoay đầu, vành tai giấu trong tóc nhiễm một màu đỏ nhạt.

"Sao các cậu chế tạo ra được Ameteorite?" Lambert hỏi.

Đây cũng là điều mà Tinh Minh và những thế lực khác trong vũ trụ muốn biết. Họ thật sự không hiểu tại sao người Trái Đất lại có thể chế tạo ra được vũ khí hủy diệt nguy hiểm như Ameteorite.

"Đều là nhờ Tinh Hải chỉ dẫn và nhờ cả sự cố gắng của đội kĩ thuật của Quân thủ vệ Rạng Đông bọn ta." Tinh Mạc Già cũng không keo kiệt gì chút thông tin này. "Với trình độ khoa học kĩ thuật của Trái Đất, muốn học được khối lượng kiến thức khổng lồ của nền văn minh cấp cao trong thời gian ngắn là rất khó, cũng may bọn ta có Tinh Hải và đội kĩ thuật cũng không ngừng cố gắng, nhờ vậy mà đạt được kết quả như bây giờ."

Khoảng thời gian đó quả thực rất khó khăn, bọn họ gần như phải học lại toàn bộ từ đầu mới có thể miễn cưỡng dung nạp được lượng kiến thực mới mẻ này vào đầu. Sau đó phải trải qua vô số thất bại mới có thể có được thành quả như bây giờ.

"Còn muốn hỏi gì nữa không?" Tinh Mạc Già hỏi.

Lambert nói: "Không."

Đội quân con rối của Lambert xuất hiện, sau đó như phát điên mà điên cuồng va chạm vào kết giới không gian, nhưng mãi vẫn không tạo được một vết rách, phải tổn thất mất gần năm mươi con rối thì kết giới không gian mới xuất hiện một vết rách nhỏ.

Lambert gấp không chờ nổi mà túm lấy hai vị công tước bên cạnh và những binh lính còn sống sót xông qua vết rách.

Tinh Mạc Già không ngăn cản, để mặc cho họ rời đi.

"Em không ngăn à?" Tinh Lan hỏi.

"Không cần thiết, hôm nay như vậy là đủ rồi. Huống chi, bọn chúng căn bản không sống được bao lâu nữa."

Thanh Thiên biến trở lại thành chim nhỏ mập mạp, bay vào lòng chủ nhân. Tinh Mạc Già một tay vuốt lông Thanh Thiên, một tay giơ lên, vô số điểm đen tụ lại trên tay y, đây chính là hạt Destroy mới được cải tạo.

"Tất cả bọn chúng đều dính phải cái này rồi, ly cái chết không xa đâu." Đôi mắt đã hoàn toàn biến thành màu tím của Tinh Mạc Già lạnh băng, đồng tử mơ hồ dựng ngược lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.