Chương trước
Chương sau
《Âm mưu đen tối và chán ghét, ganh ghét, đố kị. Thiện và Ác. Ác ở vũ trụ song song.》

Những kẻ kéo người Trái Đất vào Khu Vực Chết Chóc quả thực đã sớm loạn thành một nồi cháo. Bọn chúng không thể nào ngờ tới được một nền văn minh cấp thấp như nhân loại lại có được một cường giả như Tinh Mạc Già, không chỉ vậy, thằng oắt này còn có quan hệ mật thiết với Ám Chi Linh và Boss mà bọn chúng dốc lòng bồi dưỡng Yến Mạc Thù, lại còn có thể cắt đứt sợi tơ khống chế bọn chúng hạ trên người Yến Mạc Thù và giúp tên họ Yến này hoàn toàn sống lại, nó còn lấy sức một mình đánh bại Boss mới! Chính Thần bên Khu Vực Sự Sống còn có ý định nhúng tay vào việc ở Khu Vực Chết Chóc! Đây chính là thần! Chúng dù có mạnh đến mấy cũng không thể chống lại thần được!

Nhưng chúng lại cảm thấy may mắn là Tinh Mạc Già có chấn thương tâm lý, còn dễ dàng bị bạo động linh lực, có thể chết bất cứ lúc nào.

Sau đó chúng bị vả mặt bôm bốp.

Vì là bạn của Ám Chi Linh nên Tinh Mạc Già sẽ nhận được sự trợ giúp các Nguyên Tố Chi Linh, như vậy Tinh Mạc Già đã được đặt dưới đôi cánh của khí linh củ các nguyên tố.

Tinh Mạc Già có người chống lưng quá khủng bố, lại trưởng thành quá nhanh, thằng oắt này sẽ nhanh chóng có được năng lực đối phó với chúng. Vậy nên khi Tinh Mạc Già tiến vào phó bản thứ hai, những kẻ kéo người Trái Đất vào Khu Vực Chết Chóc đã quyết định khống chế tang thi vương giết Tinh Mạc Già.

Nhưng! Nó vẫn còn sống! Còn nâng tu vi lên thành Bán Cửu giai!

Điều này khiến cho bọn chúng há hốc mồm đến mất hình tượng. Điều này sao có thể chứ!

Nhưng Tinh Mạc Già đã chứng minh cho chúng thấy không có gì là không thể.

Lại xem tiếp các phòng phát sóng trực tiếp khác, các thí luyện giả của Trái Đất tuy có gặp nguy hiểm nhưng lần nào cũng toàn quân sống sót. Có lần là họ tự tìm đường sống trong chỗ chết, cũng có rất nhiều lần họ có thể sống sót là do kẻ địch đã nương tay. Dùng đầu ngón chân cũng biết là chủ hệ thống mở cửa sau!

Chắc chắn chủ hệ thống và thí luyện giả của Trái Đất đã hợp tác với nhau!

Điều này khiến cho sự ngạo mạn và khinh thường của lũ quý tộc thượng lưu Tinh Minh bị chọc thủng xẹp lép. Dù chỉ mới qua một phó bản thôi nhưng những con rệp đến từ hành tinh ở Thái Dương hệ xa xôi kia đã khiến chúng trở nên khủng hoảng chưa từng có. Chúng chưa bao giờ cảm thấy nguy cơ như lúc này, đặc biệt là Trái Đất có một cường giả Bán Cửu giai như Tinh Mạc Già, thằng oắt này còn có rất nhiều mối quan hệ mà bọn chúng không đụng đến được và còn có những năng lực cường đại khác mà chúng không biết, điều này khiến chúng có ảo giác người Trái Đất một giây sau đồng loạt biến cường, theo chân Tinh Mạc Già một đường đánh giết tới Tinh Minh như thế chẻ tre.

Còn một điều nữa, AI có cùng cấp bậc với chủ hệ thống bị Tinh Mạc Già bắt vào trong tay, điều này khiến những kẻ kéo người Trái Đất vào Khu Vực Chết Chóc vẫn luôn phải sống trong sự lo sợ và cảnh giác cao độ vì sợ AI này sẽ kiểm soát toàn bộ Tinh Võng, sau đó ở trên Tinh Võng tuôn ra mấy thứ chỉ có hại chứ không có chút lợi nào đối với bọn chúng.

Bọn chúng suy nghĩ có nên nhân lúc này đổ bộ xâm lược Trái Đất hay không thì nhận được lệnh từ vương giả của chúng.

"Không cần phải làm lớn chuyện lên." Giọng nói nam trầm thấp, không có bất luận một cảm xúc gì vang vọng trong đầu mỗi người.

"Phải, đừng có xé chuyện bé ra to." Một giọng nói nữa vang lên, nhưng lần này là một giọng nữ, bên trong có ý cười và một sự mê hoặc khó hiểu khiến người khác không thể chống lại được dụ hoặc mà bán thân bán mạng bán hết thảy mọi thứ của mình vì chủ nhân giọng nói.

Một kẻ do dự: "Nhưng thưa vương..."

Giọng nam hỏi: "Ngươi muốn cãi lệnh?"

Kẻ kia lập tức quỳ xuống: "Không ạ! Mệnh lệnh của vương là trên hết!"

"Vậy cứ thế mà làm theo. Đừng gây thêm phiền phức cho bọn ta."

"Tuân lệnh!"

Tầm mắt của vương giả của những kẻ này như có như không xuất hiện trong không trung, hai đôi mắt màu đỏ máu đến kinh người nhàn nhạt liếc nhìn thủ hạ của mình, sau đó biến mất.

Những tên ngu xuẩn này tốt nhất đừng có làm hỏng chuyện tốt của bọn họ!

Tinh Mạc Già mà có thể thuận lợi thành thần thì sau khi giết cậu ta, họ sẽ có được trái tim của thần, như vậy họ sẽ có thể trở thành thần, dẫm đạp lên hết thảy mọi sinh mệnh!

Để đạt được lợi ích lớn nhất, họ có thể nhẫn nhịn sự chán ghét đối với Ác và sự ghen tị đối với Tinh Mạc Già.

Tinh Mạc Già là Ác, nhưng cậu ta lại chỉ cần chịu khổ một kiếp, kiếp thứ hai thì từ bé đã mất mạng, sang kiếp thứ ba tuy suốt ngày gặp xui xẻo nhưng vẫn có được một cuộc sống bình an. Đã vậy Tinh Mạc Già còn có thể trở thành thần!



Ác sao có thể trở thành thần được! Ác là sự kết tinh và hóa thân của vô vàn cảm xúc tiêu cực và tăm tối trong cả vũ trụ rộng lớn này, căn bản không thể nào nhận được tín ngưỡng của các sinh mệnh khác. Dù Ác có thực lực ngang thần, có khi còn hơn thì cũng không thể trở thành thần được.

Nhưng! Tinh Mạc Già lại có thể trở thành Tà Thần!

Đến Thiện còn không thể trở thành thần, tại sao Ác lại có thể thành thần?!

Tại sao ý thức vũ trụ lại thiên vị Tinh Mạc Già tới như vậy? Ý thức vũ trụ tận dụng mọi thứ để cậu ta có thể tiếp tục sống. Đến cả Nhà Tiên Tri Trật Tự cũng không bận tâm đến sinh mạng của mình, vì Tinh Mạc Già mưu hoa để cậu ta có thể sống lại, còn có thể trở thành Chung Cực Boss, nắm giữ Khu Vực Chết Chóc trong tay.

Tại sao?! Tại sao ý thức vũ trụ lại tốt với Ác như vậy?! Tại sao không giống ý thức vũ trụ ở vũ trụ song song kia, một lòng muốn giết Ác?!

Tại sao bọn họ là những người đã phụng dưỡng ý thức vũ trụ từ thuở khai thiên lập địa mà lại không thể trở thành thần? Tại sao kết tinh của mọi cảm xúc tiêu cực trong vũ trụ này lại có thể trở thành thần? Tại sao ý thức vũ trụ lại tốt với Ác như vậy, thiên vị Ác như vậy? Tại sao ai cũng một lòng vì Ác như vậy?

Tại sao tại sao tại sao???!!!

Ác nên đi chết đi! Thần trong trận doanh Ác Thần cũng cùng Ác đi tìm chết đi! Mọi cảm xúc tiêu cực nên biến mất hết đi!

Ác không được phép sống! Ác nên chết! Vĩnh viễn tan biến khỏi vũ trụ này! Như vậy ý thức vũ trụ sẽ không có đối tượng để thiên vị nữa, tầm mắt của ý thức vũ trụ sẽ chuyển dời tới trên người những người đã phụng dưỡng nó từ thuở khai thiên lập địa là bọn họ!

Một tiếng thở dài vang lên, tất cả mọi sinh mệnh trong vũ trụ đều nghe thấy được tiếng thở dài này nhưng hai kẻ đang chìm đắm trong sự ganh ghét và đố kị đến tột cùng kia không nghe được.

Bọn họ muốn tất cả các cảm xúc tiêu cực biến mất, nhưng chính họ lại không nhận ra họ là người đã góp phần tăng thêm những thứ tối tăm lại vô hình này, vô tình đã giúp Ác tăng thêm sức mạnh.

Chỉ là Ác hiện tại tạm thời không thể tiếp nhận những sức mạnh này.

Đồng giá trao đổi sao, nó giúp Ác có thể làm Tinh Mạc Già, giúp Ác có một cuộc sống tuy có trắc trở nhưng vẫn được tính là bình yên, nhưng đổi lại Ác không thể có được một cơ thể có thể chịu tải được sức mạnh vốn dĩ của Ác và có thể gặp nguy cơ nhục thân vỡ nát bất cứ lúc nào.

Chính điểm này ở Ác là nó dù có là ý thức vũ trụ cũng không thể thay đổi được. Cuộc đời của Ác luôn bấp bênh và nhiều sóng gió, có được cái này thì sẽ phải ngay lập tức đưa ra một thứ đồng giá để trao đổi. Nhưng nếu Ác có thể vượt qua được khó khăn này thì sẽ có được cuộc đời toàn vẹn và viên mãn.

Nhưng rất khó. Có rất nhiều Ác đã cố gắng thay đổi vận mệnh của mình nhưng cuối cùng lại thất bại thảm hại, kết cục là phải chết, hoặc họ sẽ mất khống chế mà hủy diệt vũ trụ. Ác ở vũ trụ song song gần vũ trụ này nhất chính là như vậy. Vũ trụ đó đã bị hủy diệt ở vô số dòng thời không, ý thức vũ trụ bên đó từ cố gắng thay đổi Ác thành điên cuồng muốn giết Ác nhưng lần nào cũng không thành, Ác và ý thức vũ trụ bên đó đã đấu đá nhau tới tận dòng thời không cuối cùng là thời không 999.

Nó không muốn vũ trụ bị hủy diệt, cũng không muốn Ác bên mình phải chết, và thật may, nó đã thay đổi được số mệnh của Ác, để Ác làm Tinh Mạc Già.

Chỉ hi vọng đến thời khắc đó, Ác sẽ lựa chọn làm Tinh Mạc Già.

Một tiếng cười vang lên khiến ý thức vũ trụ giật mình thoát khỏi đống suy nghĩ hỗn độn.

"Yên tâm đi, cha đỡ đầu sẽ không hủy diệt vũ trụ này đâu." Một bóng hình thiếu niên từ quả luồng sáng màu vàng xuất hiện, nhưng ánh sáng quá chói mắt nên không nhìn rõ được mặt của thiếu niên.

"Vì cha đỡ đầu đã có những người quan trọng không thể đánh mất, đây là thứ mà Ác vĩnh viễn không thể có được." Giọng thiếu niên chứa đầy ý cười.

Ý thức vũ trụ nói: "Thiện."

Thiện nói: "Ngươi đã làm rất tốt rồi, còn lại cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên đi."

Ý thức vũ trụ im lặng một lúc, sau đó nói: "Tôi chưa từng thấy Thiện nào lại nhận Ác làm cha đỡ đầu."

"Giờ có rồi nè."

"..."

Thiện và Ác vốn nên đối địch nhau nhưng không hiểu sao Thiện và Ác ở vũ trụ nó lại là quan hệ cha đỡ đầu và con đỡ đầu. Chẳng trách hai kẻ điên kia lại điên cuồng đố kị Ác như vậy.

Ý thức vũ trụ thở dài: "Ngoài thuận theo tự nhiên thì tôi còn có thể làm được gì khác nữa đâu. Nếu cha đỡ đầu của cậu vẫn muốn hủy diệt vũ trụ này thì đành dây dưa với y cả 999 dòng thời không như vũ trụ song song kia vậy."



"Sẽ không đâu." Thiện nói đầy chắc chắn. "Cha đỡ đầu tuyệt đối sẽ không hủy diệt vũ trụ này."

"Liệu cậu có hủy diệt vũ trụ cậu sống không?" Một chú chim nhỏ lông trắng như tuyết tinh khôi vừa dùng mỏ nhỏ chỉnh sửa lông chim tán loạn cho Thanh Thiên vừa hỏi thanh niên ngân phát tử mâu.

Tinh Mạc Già ngồi dựa vào đầu giường, chăm chú khâu một con thú bông có hình giống hệt con chim trắng đang chỉnh sửa lông cho chim béo Thanh Thiên nhà mình, đầu cũng không nâng lên, cười bất đắc dĩ nói: "Kem Bơ Nhỏ, cậu đã hỏi câu này rất nhiều lần rồi đó. Câu trả lời của tớ là không, dù cậu có hỏi thêm bao nhiêu lần nữa thì cũng như vậy thôi."

"Tại sao?" Kem Bơ Nhỏ hỏi.

"Vì ở đây có những người quan trọng mà tớ không thể đánh mất."

"Ghen tị thật đó."

"Không phải Kem Bơ Nhỏ cũng có sao?"

"Tớ có, nhưng tớ sợ sẽ có ngày họ ghét bỏ tớ."

"Tại sao cậu lại nghĩ vậy?"

"Tớ cũng không biết nữa. Cây Nhỏ, cậu cãi nhau với người nhà suốt như vậy, đã bao giờ cậu lo sợ họ sẽ bỏ rơi cậu chưa?"

"Chưa."

"Tại sao?"

"Vì tớ tin họ sẽ không làm vậy. Kem Bơ Nhỏ, cậu hãy tự tin lên đi, đừng tự hạ thấp bản thân như vậy. Hãy tin vào bản thân cậu và người thân của cậu, họ sẽ không bỏ rơi cậu đâu."

"Không nói đến họ nữa, người thân gì đó của tớ là nhân tố không xác định." Kem Bơ Nhỏ làu bàu. "Cây Nhỏ, liệu cậu có bỏ rơi tớ không?"

Tinh Mạc Già bế chim trắng lên, hôn lên đầu Kem Bơ Nhỏ: "Sẽ không. Đợi đến khi tớ đủ mạnh rồi tớ sẽ tới gặp Kem Bơ Nhỏ."

"Hứa nhé?"

"Hứa mà. Kem Bơ Nhỏ, tình trạng hiện tại của cậu như thế nào?"

"Cũng tạm ổn, chưa đến mức mất mạng, tớ đang tiêu trừ bớt ô nhiễm. Vì tinh thần không ổn định nên mới tới nói chuyện với cậu nè."

"Lần này cậu đi tiêu diệt ô nhiễm ở đâu vậy?"

"Sa mạc Sahara."

"Tiêu diệt ô nhiễm theo đoàn đội?"

"Ừ."

"Đây là lần thứ hai cậu hành động theo đội nhỉ, mọi lần cậu luôn tự mình giải quyết ô nhiễm. Kem Bơ Nhỏ, sa mạc Sahara không dễ sinh tồn, cẩn thận nhé." Tinh Mạc Già đưa chim bông đã khâu tốt cho Kem Bơ Nhỏ.

Kem Bơ Nhỏ nhận lấy: "Cậu cũng vậy. Tớ phải đi rồi, tạm biệt nhé."

"Hẹn gặp lại, hãy bảo vệ tốt bản thân đấy. Nếu cậu cần thêm thú bông xoa dịa tinh thần thì có thể đến tìm tớ bất cứ lúc nào."

Kem Bơ Nhỏ gật đầu rồi biến mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.