Chương trước
Chương sau
《Tổ bốn người đại náo khu đô thị.》

Đường phố vốn dĩ rộng rãi nhưng giờ đây lại bị những chiếc xe đã hỏng chắn ngang chắn dọc, trên đường còn có đầy xác người sống, những người này đã chết rất nhiều năm rồi nhưng không biết tại sao lại chưa bị phân hủy, ngược lại vẫn nguyên vẹn, còn không có thi đốm, vẻ mặt an tĩnh như đang ngủ. Trên người họ cắm đầy những sợi tơ trong suốt, nếu nhìn không kĩ thì sẽ không thể phát hiện những sợi tơ này.

Tơ rất dài, chúng đều hướng về một nơi. Bốn người đứng núp bên cửa sổ của siêu thị theo nhìn theo hướng đi của sợi tơ, phát hiện chúng cư nhiên đâm sâu vào lòng đường.

"Bên dưới có cái gì đó sao?" Bốn người nhíu mày.

Họ lại nhìn sang người sống đang đi ung dung trên đường. Rõ ràng xung quanh có nhiều tang thi như vậy nhưng người này vẫn dửng dưng như không, đi bộ một cách thoải mái, tang thi xung quanh người này thế mà lại chủ động dạt sang một bên hoặc đi đường vòng, dường như chúng rất sợ người sống này.

Những tang thi ở khu vực lân cận siêu thị đều chỉ là tang thi cấp thấp nhất, khí tràng của người sống này hoàn toàn áp đảo chúng và cả bốn người Vineveil, hẳn chính vì cảm nhận được người này mạnh hơn bản thân rất nhiều nên tang thi mới lựa chọn đi đường vòng. Tang thi dù không có ý thức thì vẫn sẽ theo bản năng tránh đi nguy hiểm, trực giác của dã thú đã dạy chúng điều này.

"Thực lực của người này rất mạnh, hơn nữa đang cố ý phóng thích uy áp." Vladimir nói.

Uy áp khiến anh không thoải mái.

Lucas nói: "Trông bộ dáng như đang khoe khoang thực lực của bản thân vậy."

Quả thực bộ dáng của người sống này y hệt một con Khổng Tước.

Eclairerous: "Màu tóc của người này là màu xanh khổng tước, hai bên tai còn mọc ra lông vũ cùng màu kìa, có khi thật sự là một con Khổng Tước cũng nên."

Ba người còn lại gật đầu tán thành.

Sau đó, cả bốn người quay mặt nhìn nhau.

Con khổng tước đang xòe đuôi khoe khoang dưới kia sẽ không là Khổng Tước thật sự đấy chứ?

Hình như chủ hệ thống chưa hề bảo những cư dân đảm nhiệm vai trò NPC trong phó bản là con người thì phải.

Nếu là vậy, ở đây hẳn phải có đủ mọi chủng tộc trong vũ trụ.

"Chúng ta kiểm tra tên này chút đi." Vineveil nói. "Cẩn thận chút, đừng để hắn phát hiện."

Ba người còn lại gật đầu. Vladimir giơ Quang Cầu Kiểm Tra lên đối diện với con Khổng Tước đang xòe đuôi phóng thích uy áp một cách ngu xuẩn dưới đường, bản thân anh thì ngày càng nép sát vào tường, cơ thể hoàn toàn bị rèm che mất, lộ ra bên ngoài chỉ có một quả cầu bằng kim loại và lờ mờ thấy được một bàn tay đeo găng tay đang giơ quả cầu đó lên.

Quang Cầu Kiểm Tra rất nhanh đã rà quét được số liệu của người sống dưới đường phố, cấp bậc của quả cầu này cũng rất cao, là hàng bản giới hạn giá vài trăm triệu ở các nền văn minh khác trong vũ trụ, vậy nên kẻ bên dưới vẫn chưa phát hiện được bản thân vừa bị rà quét.

[Thiên Linh Giả (Cư dân của Khu Vực Chết Chóc): Uông Ngôn.

Tuổi: Ba trăm tám lăm.

Thiên phú: Không Gian Áo Nghĩa (Hệ cường công).

Chủng tộc: Khổng Tước.

Nơi sống: Khu Vực Chết Chóc.

Tu vi: Ngũ giai (5.6).



Tinh thần lực: 345 điểm (Linh Thông cảnh trung giai).

Tình trạng sức khỏe: Khỏe mạnh, toàn thịnh.]

[Lời khuyên: Cấp bậc cách biệt quá xa, không nên cứng rắn đối đầu.]

Bốn người: "Thật sự là Khổng Tước."

Chủng tộc là Khổng Tước, tính cách bản thân biểu hiện ra cũng cho thấy đây là một con Khổng Tước chính hiệu.

Eclairerous: "Tu vi là Ngũ giai, tinh thần lực tận 345 điểm. Nhìn bộ dáng kiêu ngạo thế kia còn tưởng mạnh thế nào, hóa ra chỉ mới Ngũ giai, nếu gặp cậu bé mạnh nhất Trái Đất chúng ta kia thì chắc chắn sẽ bị một cước đá bay, chả thể phản kháng nổi một chút nào."

Đã chứng kiến một cường giả tu vi Bát giai như Tinh Mạc Già, giờ còn là Bán Cửu giai khiến cho nhận tri của người Trái Đất đối với những cường giả khác vặn vẹo hoàn toàn. Đối với những nền văn minh khác, tu vi Ngũ giai đã được coi như rất mạnh rồi, dù sao Thiên Linh Giả tuy nhiều nhưng cường giả không phải ai cũng có thể trở thành, vậy nên chỉ có tu vi Ngũ giai thôi cũng khiến vô số kẻ ngưỡng mộ và tin phục.

Tuy nhiên, sự kiêu ngạo này khi đối mặt với người Trái Đất hoàn toàn bị đập nát. Trong mắt họ, Ngũ giai căn bản không là gì cả khi mà họ có một Bán Cửu giai là Tinh Mạc Già.

Đối với các thí luyện giả Trái Đất, cường giả phải như Tinh Mạc Già hoặc Ám Chi Linh, Yến Mạc Thù, Tinh Lan kìa. Mới có tu vi Ngũ giai mà thôi, chả có gì đáng để kiêu ngạo cả.

Nếu các Thiên Linh Giả trong vũ trụ này biết được suy nghĩ của người Trái Đất nhất định sẽ tức đến lật bàn.

Bộ mấy người nghĩ lên đến được Ngũ giai dễ lắm chắc! Chả nhẽ không đáng để kiêu ngạo sao?! Lại còn đi so sánh chúng tôi với mấy sự tồn tại cao vời vợi nhìn còn chả thấy được chứ đừng nói với tới kia! Điên đấy à!

Vladimir: "Thiên phú là Không Gian Áo Nghĩa, là thiên phú có thuộc tính Không Gian, thuộc hệ cường công. Thuộc tính Không Gian không phải hệ đặc thù sao?"

"Theo Bách Khoa Toàn Thư Vũ Trụ thì Không Gian Áo Nghĩa là thiên phú đặc trưng của tộc Khổng Tước và cũng là dấu hiệu để nhận biết tộc này, nó có thể cắt xé mọi không gian, nhìn không ra vết chém, cũng không thấy được người ra tay đã tấn công như thế nào, người bị tấn công tuy nhìn bề ngoài vẫn còn nguyên vẹn nhưng kì thực đã bị phá thành mảnh nhỏ rồi. Sức tấn công quá cường nên Không Gian Áo Nghĩa được xếp vào hệ cường công." Vineveil nói.

"Bách Khoa Toàn Thư Vũ Trụ? Trong cửa hàng có cả cái này sao?" Vladimir ngạc nhiên.

"Ừ, nó không được tính là đạo cụ nên rẻ lắm, có một tích phân một quyển."

"..." Một tích phân, này là quá rẻ chứ không phải rẻ không thôi đâu.

Đây căn bản là cho không.

"Vì sao người bị thiên phú Không Gian Áo Nghĩa công kích nhìn qua không bị gì nhưng kì thực đã bị phá thành mảnh nhỏ?" Vladimir hỏi.

Vineveil: "Để coi nào, theo Bách Khoa Toàn Thư, nếu có thể nắm giữ hoàn toàn thiên phú Không Gian Áo Nghĩa thì người sở hữu thiên phú dường như đã đột phá được hàng rào không gian, nắm trọn không gian trong tay. Khi xé rách không gian, người sở hữu thiên phú sẽ như phân thân vậy, do người đó đã hòa mình vào nhiều không gian khác nhau, thân ảnh lập lòe thêm tác dụng của Thuấn Di dùng tốc độ mắt thường không thấy được chém ra từng vết nứt không gian, cắt đứt tất cả công kích. Người bị tấn công là bị vết chém không gian cắt đứt từ trong ra ngoài, chính vì vậy tuy nhìn qua như không có chuyện gì nhưng kì thực đã bị phá thành từng mảnh nhỏ."

"Èo, kinh ghê, chẳng trách lại được xếp vào hệ cường công." Vladimir cảm thán.

"Nhưng sao con Khổng Tước này lại tới khu đô thị này? Không lẽ đúng như Gosselin nói, khu đô thị này bị phong bế là vì ở đây có một bí mật nào đó?" Eclairerous hỏi.

Vladimir: "Khả năng cao lắm, vì con Khổng Tước này đang đi tới chỗ những sợi tơ trong suốt kia đâm sâu dưới lòng đường kìa."

Sau đó, họ thấy được con Khổng Tước xòe đuôi dưới đường cái ngồi xổm xuống, ấn gì đó trên mặt đường, rồi mặt đường chuyển động, hé lộ ra một tầng hầm đào sâu bên dưới.

"!"

Ngay trước khi con Khổng Tước kia đi xuống tầng hầm, Lucas nhanh chóng lấy từ trong túi đồ của mình ra một camera mini hình dạng một con ruồi nhỏ bé, ném nó về phía con Khổng Tước dưới đường trước khi hắn đi xuống hầm và cửa hầm đóng lại.



Bốn người núp bên cửa sổ thu hết toàn bộ khung cảnh bên dưới vào mắt, sau đó kéo kín rèm lại.

Không ai biết được liệu ngoài con Khổng Tước kia ra thì trong khu đô thị có còn người sống nào nữa đang lang thang ngoài đường hay không, nếu bị nhìn thấy thì nguy.

Lucas lấy ra máy tính, thuần thục gõ lách cách trên máy, sau đó, màn hình hiện lên khung cảnh bên dưới tầng hầm.

Vì là ở dưới lòng đất nên căn bản không có tí ánh sáng nào, một đoạn đường này lại không được lắp đèn, chỉ có thể lờ mờ thấy được khung cảnh đường hầm thông qua đèn pin lập lòe của tộc nhân Khổng Tước tu vi Ngũ giai, nhưng chỉ vậy thôi cũng đã thấy được đường hầm được đào và xây nên rất tỉ mỉ và công phu, hoàn toàn nhìn không ra một chút đất nào, hai bên tường và đường đi dưới chân tất cả đều bị phủ một lớp kim loại lạnh băng.

Một đoạn đường này đi cũng tầm hai trăm mét thì bắt đầu có ánh đèn, đi thêm vài mét nữa thì đèn trên đỉnh đầu sáng trưng, cởi bỏ đi lớp màn đen, để lộ ra toàn bộ tầng hầm dưới lòng đất.

Nơi nơi đều là kim loại lạnh băng, còn có cả người máy đi đi lại lại tuần tra, thấy con Khổng Tước kia thì dừng lại cúi đầu chào hỏi theo lập trình đã được lập sẵn rồi lại tiếp tục công việc của mình. Lucas điều khiển camere hình ruồi bay theo phía sau con Khổng Tước, phải thật cẩn thận để không bị đối phương phát hiện, cũng phải cẩn thận để không bị người máy tuần tra rà quét tới.

"Nơi này hiện đại quá, chắc chắn không phải mới xây." Vladimir nói. "Có một căn cứ bí mật hiện đại thế này, chẳng trách lại phải phong bế khu đô thị này, nếu có người vô tình mở ra lối vào và phát hiện nơi này thì nguy."

Đi sâu hơn nữa, bốn người Vineveil thấy được một vài người sống khác. Họ sử dụng Quang Cầu Kiểm Tra để rà quét những người này cách một màn hình máy tính, thu được số liệu là những người này đều là Ngũ giai.

Eclairerous suy tư: "Bọn họ xây một căn hầm hiện đại như thế này để làm gì? Những sợi tơ kia là sao? Tại sao những thi thể kia lại không bị phân hủy?"

Những câu hỏi này rất nhanh đã có lời giải đáp. Câu trả lời còn là những lời nói động trời, không ai có thể tin được nó lại xảy ra.

"Thế nào rồi?" Con Khổng Tước vừa rồi thả uy áp một cách vô tội vạ trên đường lớn hỏi.

Một người nói: "Tiến triển rất tốt, tất cả các thi thể trong khu đô thị này đều đã được cấy chip thành công, năng lượng cũng sắp sạc đầy rồi, sắp có thể đưa lên chiến trường."

Con Khổng Tước kia hỏi: "Vậy còn các clone thì sao?"

Một người khác trả lời: "Số lượng clone của chúng ta đã lên tới mười vạn, tất cả đều đã được cấy chip, đảm bảo sẽ không phản bội."

Con Khổng Tước kia lấy ra một cái túi nhỏ: "Bên trong là những gen mới đã được chọn lựa cẩn thận, có thể ngay lập tức tiến hành tạo người phỏng sinh."

Chiếc túi bị nhận lấy, sau đó người nhận túi và hai người khác nhanh chóng quay người đi vào cánh cửa kim loại đằng sau mình, bên trên cánh cửa có ghi "phòng nghiên cứu".

"Mấy binh khí kia đã cải tạo tốt chứ?"

"Rất tốt, tất cả mấy đứa trẻ đó đều đã bị cải tạo thành những binh khí hình người mạnh nhất, tu vi mạnh nhất là Bán Bát giai, còn được cấy vào gen của tang thi và những động thực vật biến dị nên ngoài thiên phú sẵn có ra thì đám binh khí này còn có thể sử dụng được cả năng lực của cá thể cho gen nữa. Nhưng số lượng dung hợp thêm gen mới không nhiều, tỉ lệ thành công không quá cao, số lượng chỉ có hai nghìn thôi."

"Mấy loại thuốc kia thì sao?"

"Đã thành công chế được hai phần ba số đó, đều đã dùng thử rồi, hiệu quả rất tốt."

"Thử trên chuột bạch có thể cho ra kết quả đúng chứ?" Trong giọng nói lộ rõ sự nghi ngờ.

"Không, tất nhiên là dùng thử trên cơ thể người sống rồi, như vậy mới có thể cho ra kết quả chính xác nhất."

"Muốn bắt người thì bắt cẩn thận chút, đừng có để bị phát hiện, không dễ ăn nói đâu."

"Anh lo lắng quá rồi, dù có bị phát hiện thì những kẻ ngu muội đó có thể làm gì được chúng ta chứ. Những gì chúng ta đang làm đều là vì tương lai của người sống cả, để có thể hoàn thành mục tiêu này thì hi sinh là điều tất yếu. Những người sống vô năng không thể thức tỉnh thiên phú này nên lấy làm vinh hạnh khi được hi sinh vì tương lai của người sống!" Giọng nói của người này lộ rõ sự điên cuồng.

Càng nghe, chân mày của bốn người Vineveil nhíu lại càng chặt. Nghe tới cuối, tay họ đã nắm chặt đến mức móng tay ghim sâu vào da thịt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.