Trấn Nam trông dáng vẻ có chút gấp, cậu đã khoác áo ngoài chuẩn bị rời đi: "Nếu không đặc biệt yêu cầu em đến, anh có thể giúp em một tay không?"
Anh khẽ gật đầu, không quên nhắc nhở: "Chạy chậm một chút."
Trấn Nam vẫy tay nói: "Vất vả cho cả hai rồi."
Anh khẽ mỉm cười, cậu nhóc ngày nào đã ra dáng ông chủ rồi.
"Vậy, lát nữa chúng ta đến chỗ đó rồi mới dùng bữa trưa?" Lăng Hải Du nhìn đăm đăm người bên cạnh.
Anh gập laptop, nhấp một ngụm trà rồi nói: "Là cậu, không phải chúng ta."
Lăng Hải Du không tin chỉ vào mặt mình hỏi: "Tôi sao? Tại sao lại một mình tôi."
Anh nghiêng đầu đáp: "Đeo kính râm để thương lượng giá cả, cậu không thấy nó giống với việc phi pháp hơn sao?"
"Tôi thấy không vấn đề gì." Lăng Hải Du nhún vai ấp.
"Cậu đi tỷ lệ thành công cao hơn, giá cả sẽ nghiêng về phía chúng ta." Ôn Kha tháo tạp dề để sang một bên, lớp áo sơ mi được làm bằng vải cao cấp, những chi tiết tinh tế với hàng nút được giấu vào bên trong, làn da trắng như tuyết ấn hiện dưới lớp áo.
Yết hầu Lăng Hải Du khẽ nhấp nhô, hắn ta đưa ra đề nghị: "Nếu tôi thành công đàm phán với giá cả anh đưa ra, anh phải, phải, phải đồng ý đi xem phim với tôi."
Anh nhẹ nhàng nhắc nhở: "Sau này nói chuyện với tôi không cần gấp, hít thở sâu trước khi nói."
"Từ nhỏ tôi đã như vậy rồi." Hắn ta cụp mi xuống, gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-som-che-mo-mat-nguoi/3646373/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.