Đi giữa lớp băng mỏng, chẳng biết khi nào sập xuống bị dòng nước lạnh giá nhấn chìm, cậu không mù quáng như Hàn Lâm Bạch, cũng chẳng tự tin bản thân thông minh nhận ra được, chiếc cốc ấm phả khói nghi ngút trước mặt là nước hay chứa chất kịch độc được ngụy trang.
Tô Miên bật cười khanh khách, cô muốn đứng dậy tung hô, dành tặng một tràng vỗ tay thật dài, thật nồng nhiệt cho Lăng Hải Thành.
(2°)
Cô muốn cho tất cả mọi người xem dáng vẻ Hàn Lâm Bạch hèn mọn như thế nào, nhưng đáng tiếc đây là bí mật, vui sướng phải đè nén ở trong lòng.
Trấn Nam di chuyển lên tầng trên, sau vài tiếng gõ cửa, bàn tay trắng toát đầy rấy những đường gân vương ra kéo cậu vào trong.
Hắn ép cậu vào tường, nhỏ giọng hỏi: "Xem có vui không?"
"Anh nói linh tinh." Cậu xoay đầu tránh ánh mắt của hắn.
Hắn bóp má, ép Trấn Nam quay đầu về vị trí cũ, giọng nói mang theo cỗ ấm áp: "Em vẫn chưa tha thứ cho tôi, thật nhẫn tâm mà."
Trấn Nam im lặng không đáp, hắn cuối người hôn lên đôi môi mềm mại sau đó bế đối phương lên vai, chậm rãi từng bước một.
Lăng Hải Thành đặt cậu ngồi lên bàn, đôi chân cậu bị hắn tách mở luồn thân người vào giữa.
Mặc kệ cơ thể bị hắn dở trò, đôi mắt Trấn Nam bị tập tài liệu trên bàn thu hút.
Hắn kề sát vào má cậu, thơm nhẹ một cái rồi nói: "Em muốn xem sao? Chỉ là tài liệu chưa được hoàn chỉnh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-som-che-mo-mat-nguoi/3644204/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.