"Thích gì mà thích, khách chờ kìa." Tô Miên xoay người ngồi xuống ghế.
Cô xem hai người bọn họ tất bật bó hoa, số lượng đơn đặt trước gửi đi liên tục, khách mới ra ra vào vào vô cùng náo nhiệt.
Đến tận khi mặt trời đứng bóng, một nhánh nhỏ cũng không còn, bọn họ treo biển "Hoa tàn rồi, hẹn một mai nắng sớm, chúng tôi sẽ quay trở lại."
"Cuối cùng cũng đến giờ ăn rồi, đói muốn chết." Tô Miên đứng trước cửa hàng vươn vai.
Ba người kéo nhau đi ăn nhưng lúc ngồi vào bàn thì tận bốn cái ghế, gay go rồi, chạm mặt nhau rồi.
Lúc mắng chửi thì sướng miệng, gặp lại có hơi mệt.
Lăng Hải Thành đích thân gọi đến nhắc nhở một cách dễ nghe nhất, lời nói rõ ràng và cô động, không muốn cô gặp lại Trấn Nam.
Hắn cau có nhìn người đối diện, ngữ điệu vô cùng trịnh trọng: "Cô Tô, chuyện tôi nói lúc trước không phải đùa."
Tô Miên cúi đầu, thở ra một hơi: "Tôi không nói tục nữa, thể luôn!"
Cô chỉ nhượng bộ đúng lần này, vì Trấn Nam mà thôi, căn bản không có sợ ai đó.
Trên thương trường, Lăng Hải Thành luôn có tầm nhìn bao quát, những tính toán của hắn đi trước người ta cả trăm bước, nếu như muốn xem Lăng Gia phá sản, e rằng phải diệt trừng Lăng Hải Thành trước, hắn máu lạnh và đầy quyết đoán, người muốn đối đầu với hắn chắc chắn đi tìm đường chết.
Nhà họ Tô cũng không ngoại lệ, nói thẳng ra thì nhà họ Tô thực lực không bằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-som-che-mo-mat-nguoi/3644200/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.