“Đụng trúng công tắc nào hả, thường ngày có ai đâu?” Người bên cạnh xoay đầu hỏi.
Trấn Nam bình tĩnh đáp: “Em không biết.”
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ lớn, rót vào không gian những tia sáng mềm mại, làm nổi bật từng đường nét trên gương mặt. Dáng vẻ hững hờ cùng ánh mắt lạc lõng của Trấn Nam, phản chiếu không gian yên bình.
Hình ảnh Trấn Nam tràn lan khắp các mặt trận, lượng tương tác tăng lên đáng kể, cái tên của cậu đã đứng top ba hotsearch. Trấn Nam càng bùng nổ, Hàn Lâm Bạch càng thảm hại, cậu ta trở thành trò cười của mọi người, đến tòa soạn cũng phải tự khắc sửa chữa lỗi lầm của mình.
Ngày hôm nay đóng cửa sớm hơn mọi khi, người nhân viên làm cùng chào tạm biệt Trấn Nam rồi ra về trước, cậu vẫn loay hoay dọn một số cánh hoa rơi vãi, sắp xếp một số thứ.
Tô Miên đẩy cửa đi vào, mỉm cười lên tiếng: “Tôi muốn một bó cẩm tú cầu.
Trấn Nam khéo léo từ chối: “Em xin lỗi, tiệm vừa bán hết rồi ạ.”
“Hết rồi á?” Cô ngó quanh hỏi.
Cậu khẽ gật đầu.
“Cậu chẳng phải là bông hoa đẹp nhất đó sao?” Tô Miên cao giọng nói tiếp “Tôi muốn mua”
“Chị lại nói linh tinh.” Cậu nhanh chóng đáp.
Đợi Trấn Nam hoàn tất mọi thứ, cả hai cùng nhau dùng cơm ở gần đó.
Tô Miên sau khi đọc được bài viết liền một mạch phi thẳng đến nơi này. Bài viết kia thoạt nhìn thì thật đáng ngưỡng mộ, nhưng đọc đến lần hai lần ba, nó làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-som-che-mo-mat-nguoi/3632979/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.