*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Tang trong lòng mặc dù đều chỉ là suy đoán mà thôi, thế nhưng vẫn có chút mơ hồ lo lắng.
Đến buổi trưa rồi, mà má Chu vẫn chưa có trở về, trong lòng cô đã có phần ngầm sốt ruột, liền kêu Vệ đội trưởng lại, hỏi: “Bên ngoài rốt cuộc tình hình như thế nào rồi?”
Vệ đội trưởng nói: “Thiếu phu nhân xin cứ yên tâm, đại gia đã bố trí xong xuôi cả rồi, không có sai sót gì xảy ra đâu.”
Tần Tang khẽ gật đầu, trực tiếp quay trở về phòng.
Lúc này Dịch Liên Khải vẫn chưa tỉnh, cô ngồi dựa ở trên ghế, thấy hai bên bàn trà đều có bày biện một giỏ táo, vì vậy cầm một trái táo lên, ở đó chậm rãi gọt vỏ.
Vừa gọt được gần nửa quả, thì Dịch Liên Khải đã tỉnh lại, anh bị thương chỗ phổi, nên vừa mới tỉnh lại không nhịn được ho khan.
Tần Tang vội vàng đè túi cát* xuống vết thương của anh, nói: “Cố chịu đựng đi, bác sĩ đã nói là không thể động tới vết thương được.”
(*chèn bao cát giúp làm giảm máu bị chảy ra từ vết thương)
Dịch Liên Khải thanh âm cực kì yếu ớt, hỏi: “Bên ngoài…thế nào rồi…”
Tần Tang nói: “Anh cứ yên tâm đi, tôi đã đi gặp đại ca rồi, anh ấy đã bố trí xong hết rồi…”
Vừa mới nói ra xong, Dịch Liên Khải liền nắm tay cô thật chặt, sắc mặt liền thay đổi tối sầm lại: “Em nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-suong-mu-vay-thanh/2127799/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.