*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Tang nhìn khuôn mặt an
Tần Tang không nói lời nào, chỉ đặt tay lên vai của anh, Dịch Liên Khải định hất tay cô ra,nhưng lại vô thức giữ lấy tay cô ngược lại nắm chặt lấy. Ánh mắt cô trong bóng đêm sáng như ánh sao, có chút ít ánh sáng như đang phản chiếu xuống bóng mặt hồ lấp lánh. Hơi thở cũng ngọt ngào, phảng phất mùi thơm vụn vặt yếu ớt lan tỏa khắp nơi. Dịch Liên Khải đẩy tay cô ra rồi bật dậy khỏi giường, cúi đầu đi tìm dép. Tần Tang nằm yên không động, nhìn anh đang tìm đồ, càng gấp thì lại càng không tìm được. Anh dễ dàng tìm thấy một chiếc, nhưng chiếc còn lại có lẽ đã rơi vào gầm giường. Anh đang nghĩ như vậy, thì bỗng nhiên cảm thấy không tìm thấy thì không tìm nữa, cớ gì mà anh lại phải đi.
Với ý nghĩ như thế anh bĩu môi nằm lại lên giường một lần nữa, đem cô kéo vào trong lồng ngực mình, đột ngột hôn xuống phía dưới, râu cằm của anh mọc lởm chởm. Cô càng tránh thì càng bị anh ghìm lại, gò má mềm như vỏ trứng gà vừa mềm lại vừa trơn, Tần Tang giằng co lại không khỏi cảm thấy đau.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-suong-mu-vay-thanh/132437/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.