Đầu Nghê Vụ va vào lồng ngực anh.
Cô xoa thái dương, cảm thấy lồng ngực đối phương rất cứng, toàn là xương.
“Tuế… Tuế…” Nghê Vụ đưa tay sờ tóc đối phương, ẩm ướt: “Tuế Tuế, ưm, con tắm… rồi à?”
“Tắm rồi… phải lau khô nha… nếu không sẽ bị cảm lạnh đó…”
Lúc cô nói chuyện, hơi thở mang theo mùi rượu. Mắt hơi lim dim, tóc dài, trong không khí phát ra hương thơm thoang thoảng từ tóc cô. Mùi rượu mê ly, từ từ hòa quyện, như thể thành hình, chậm rãi quẩn quanh bên cạnh Bùi Hoài Duật.
Ban đầu anh muốn đỡ cô đứng vững ở cửa. Nghê Vụ thuận tay đẩy anh. Đẩy không nổi, cô bèn túm lấy vạt áo choàng tắm trước ngực anh, lẩm bẩm: “Tuế Tuế, con đừng chắn ở đây nha…”
Bùi Hoài Duật né người sang một bên.
Liền thấy cô lảo đảo bước vào, ở cửa, đá văng một đôi giày, má ửng hồng, toàn bộ ý thức bị rượu ngấm vào, hai tay vòng ra sau, muốn kéo dây kéo váy sau lưng.
Hôm nay cô mặc váy xanh lam, tà váy dài, theo bước đi nhẹ nhàng mà đong đưa, lộ ra đôi mắt cá chân trắng nõn. Chân trần, bàn chân đạp lên sàn gỗ màu xám đậm.
Anh cúi nhìn, ánh mắt tối tăm, nhìn chằm chằm vào chân cô, sau đó môi mím chặt.
Nghê Vụ vừa mệt vừa buồn ngủ lại chóng mặt, hai tay vòng ra sau, mãi không với tới dây kéo.
Cô đành phải cầu cứu ‘con gái’ bên cạnh.
“Tuế Tuế, con giúp mẹ kéo ra một chút đi.”
Bàn tay nhẹ nhàng gạt mái tóc dài phía sau cô ra, ngón tay từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702470/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.