Nghê Vụ nắm chặt điện thoại, khẽ thở.
Lắng nghe tiếng ồn ào từ đầu dây bên kia chuyển sang yên tĩnh, rồi giọng nói của anh trở nên khàn khàn và rõ ràng.
“Nghê Vụ, hôm nay là sinh nhật anh.”
“Chúc anh...” Nghê Vụ suy nghĩ một chút. Cô biết được những chuyện đã xảy ra với anh từ mẹ anh, có lẽ anh không muốn nghe ba chữ sinh nhật vui vẻ, vì vậy cô nói: “Chúc anh, bình an thuận lợi, mọi sự như ý.”
“Ra ngoài đón sinh nhật cùng anh đi.”
Nghê Vụ im lặng một lát.
“Được.”
Cô đứng dậy, thay quần áo, rồi mở cửa nhà.
Cao ốc Bùi Thị 68 tầng ở tại trung tâm thương mại CBD thành phố Tùng.
Đây là lần đầu tiên Nghê Vụ đến đây, cô đi lên tầng thượng. Gió đêm rất lớn, thổi mái tóc đen của cô bay lượn.
Trên sân thượng.
Nghê Vụ đi tới, Bùi Hoài Duật đã ở đó từ trước. Mái tóc của anh bị gió thổi rối bời nhưng vẫn gọn gàng. Anh mặc một chiếc áo khoác đen, bờ vai rộng thẳng tắp, cả người toát lên vẻ lạnh lùng, gần như hòa vào nền đêm đen.
Anh vứt điếu thuốc trên tay xuống, dẫm tắt, đốm lửa đỏ tàn lụi. Nuốt đi làn khói xanh cuối cùng thoát ra từ khóe môi, anh đưa tay về phía Nghê Vụ, những khớp ngón tay thon dài khẽ nhấc lên.
Gió quá lớn, thổi tan lời nói của anh.
Nghê Vụ loáng thoáng thấy khẩu hình miệng anh đang nói: “Lại đây.”
Anh dựa vào lan can kính ở rìa.
Nghê Vụ cách anh không quá mười mấy mét.
Cô vuốt lại mái tóc dài bị gió thổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702439/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.