Nghê Vụ muốn vươn tay nắm lấy bàn tay đang cởi cúc áo của anh.
Nhưng hai tay cô đều đang cầm đồ, một nắm sô cô la lớn, rớt ra từ kẽ ngón tay, Nghê Vụ không kịp nhặt, hai chú chó lại cúi đầu l**m, Nghê Vụ lại quát hai chú chó.
“Không được ăn sô cô la!”
Cô chân tay luống cuống mở cửa, cuống quít đỡ anh đang say khướt bước vào phòng.
Lúc này, đã mười rưỡi rồi.
Tuế Tuế đã ngủ.
Hai chú chó tối nay đặc biệt tràn đầy năng lượng, Nghê Vụ ccũng đành chờ đến lúc đêm khuya yên tĩnh mới đưa chúng ra ngoài dạo một vòng.
Không ngờ, lại gặp Bùi Hoài Duật đứng ở cửa nhà.
Cô đỡ thân hình cao lớn của anh, đặt lên ghế sofa, cũng mệt đến thở hổn hển, sau khi hai chú chó được cởi dây dắt, chúng ngửi ngửi người đàn ông đang nằm trên ghế sofa, rồi lại nhìn Nghê Vụ, Khoai Tây khẽ gừ một tiếng.
Như thể đang nói: “Mẹ ơi người này con quen.”
Nghê Vụ ‘suỵt’ một tiếng, bảo chúng đừng sủa, buổi tối sẽ làm phiền hàng xóm. Rồi đi ra ngoài, nhặt những viên sô cô la vương vãi trên đất.
Nghê Vụ nhìn những viên sô cô la trong tay, không hiểu Bùi Hoài Duật đột nhiên đến đây làm gì. Có lẽ, không có gì phức tạp, chỉ là anh ta say rồi, đi nhầm đường.
Nghê Vụ nghe thấy có tiếng động trong phòng ngủ của con gái, nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.
Con bé đã ngủ say rồi, đá chăn.
Nghê Vụ giúp con đắp chăn lại, đột nhiên ở cửa vang lên tiếng cộc cộc cộc.
Âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702379/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.