Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dọc theo quỹ đạo hành tinh Dark Blue, phía cuối băng nguyên mênh mông xuất hiện cột ánh sáng tựa như ánh mặt trời xuyên thấu qua tầng mái bằng kính trong suốt tạo nên những dải sáng trắng lóa, ngăn cách với vùng biển, cột sáng(*) nối thẳng với tầng khí quyển bên ngoài, liên thông hai pháo đài lơ lửng trong vũ trụ bên ngoài hành tinh Dark Blue.
Chiếc tàu bay bên trong một cột sáng, là tiến vào hành tinh Dark Blue, còn cột sáng khác, là đường rời đi.
Một chiếc tàu vũ trụ xác ngoài gồ ghề, theo cột sáng lao ra khỏi tầng khí quyển, sau khi thoát khỏi lực hút Trái Đất, động cơ tắt đi, chầm chậm tiến vào pháo đài trôi nổi kia ---- vách tường hai bên lối vào tựa như tổ ong, nơi nơi đều có nòng pháo, cứ mười mét đứng một người máy võ trang đầy người.
"Mau kiểm tra! Tôi có việc gấp!" Jimmy đầu trọc tùy tiện tìm một cửa khẩu còn trống, dùng thiết bị thông tin ầm ĩ cả lên:"Tôi không có buôn lậu trên hành tinh Dark Blue, cũng không mang thuốc ảo giác vượt mức cho phép, càng không mua bán súng ống đạn dược trái phép! Tàu này, thuần khiết, trong sạch y như con người tôi vậy! Nhìn rõ chưa?"
Mỗi ngày lượng người ra vào hải quan hành tinh Dark Blue cực kỳ khổng lồ, cảng tàu vũ trụ mặt đất xuất hiện việc thời gian ngưng đọng quỷ dị chưa tới nửa phút, tình huống này, chỉ làm cho số lượng tàu vũ trụ đang đợi kiểm tra xuất cảnh tại trạm ít đi một xíu thôi, hoàn toàn không khiến cho nhân viên công tác chú ý.
Nhân viên công tác ở phòng làm việc rất an toàn, vừa theo dõi những tình hình khách thường ở lối vào, vừa nhìn kết quả phân tích từ những dụng cụ khác nhau của những tàu đang chờ xuất cảnh.
Một nhân viên công tác không nhịn được lải nhải châm chích:
"Trong sạch? Thuần khiết? Mẹ kiếp, tên này chính là thành viên của băng cướp vũ trụ nổi tiếng hệ hành tinh White Whale, lệnh truy nã hắn phủ đầy hơn bảy mươi quốc gia đây nè!"
Nhưng những quốc gia đó không bao gồm vương quốc Dark Blue.
Chưa nói đến cướp vũ trụ, cho dù có là tội phạm chính trị đi chăng nữa, vẫn có thể tới đây ăn chơi xả láng, trừ khi bọn họ vi phạm pháp luật vương quốc Dark Blue, nếu không thì khi vẫn còn ở chốn "Thiên đường vĩnh viễn không chiến tranh" này, bọn họ cũng sẽ được hưởng quyền tự do.
Cho nên hệ hành tinh White Whale, không có bao nhiêu băng cướp vũ trụ và tổ chức khủng bố dám thách thức vương quốc Dark Blue.
Chỉ trừ khi bọn họ không muốn đến đây giải trí, không muốn hưởng thụ chất kích thích thối nát được sản xuất bởi công nghệ tối tân nhất hệ hành tinh White Whale này, rượu, không muốn giao lưu với những người cùng nghề, hơn hết là không muốn mua bất kỳ súng ống đạn dược nào nữa.
"Mấy bọn cặn bã ăn hại này, kiểm tra xong khiến chúng mau chóng biến đi!" Một nhân viên công tác khác nhún vai nói "Tiền lương của chúng ta, phúc lợi, thậm chí những đứa con chưa chào đời đã có được một công việc với quyền lợi phong phú, nền giáo dục tốt đẹp hoàn toàn miễn phí, đều phải cám ơn sự tiêu xài phung phí vào khu vực giải trí của bọn người kia đó nha."
Dụng cụ kiểm tra cuối cùng sáng lên đèn xanh, cửa lớn bằng kim loại của lối vào chậm rãi hạ xuống, tạo thành một mặt phẳng nghiêng về trước 15 độ.
Jimmy đầu hói điều khiển tay cầm, tàu vũ trụ theo mặt phẳng xông thẳng ra ngoài.
Bên ngoài bầu trời vô vàn vì sao, đen ngòm một cõi.
Thông qua cửa sổ mạn tàu, có thể nhìn đến tinh cầu xanh thẳm phía dưới kia, nước biển thâm sâu cuồn cuộn, không có núi cao không có sông lớn, chỉ có đại dương mênh mông vô bờ.
Khi nhìn chăm chú hành tinh Dark Blue, linh hồn tựa như có thể bị hút đi mất.
"Nó có một vẻ đẹp đầy ma tính." Ôn Loan đứng bên cửa sổ mạn tàu, rung động thì thào.
"Bốp!" Đầu Jimmy đập lên bàn điều khiển, bối rối quay đầu, lắp bắp nói:"Ôn? Mày tỉnh khi nào vậy?"
"Tao có ngất xỉu à? Chỉ là tao có chút không thích ứng."
Jimmy vuốt vuốt cái đầu trụi lủi của mình, gượng cười hai tiếng "Người nào lần đầu tiên bay trong vũ trụ, đều sẽ cảm thấy hơi khó chịu, mày bây giờ cảm thấy sao rồi?"
Ôn Loan vốn không hề nhớ vụ té xỉu tại bến tàu, hắn chỉ nhớ mình gặp được người quen trong thị trấn Aerolite một cách kỳ diệu, sau đó Jimmy thành công mang hắn trốn thoát khỏi hành tinh Dark Blue, mà lần đầu lên tàu vũ trụ, hắn không chịu đựng được, cảm thấy choáng váng một lúc, vừa mới khôi phục tức thì.
Ôn Loan không biết mình xui xẻo, hay gặp may nữa?
Vượt thời gian đến 2000 năm sau, chả hiểu ra sao có được một cỗ cơ giáp nghe đồn chỉ số thông minh rất cao, trước khi bị vương quốc đuổi giết tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, lại bỗng gặp được Jimmy, lại cực kỳ nhẹ nhàng hoàn thành mục tiêu giai đoạn đầu là chạy trốn.
Chuyện này, định mệnh cũng quá kịch tính đi!
Ôn Loan xác định người trước mặt, chính là thợ mỏ Jimmy trong trấn Aerolite, không chỉ bởi do tên này biết được mình mà còn do vừa rồi Jimmy "vô ý" thốt lên tên cha xứ nhà thờ trong trấn Aerolite.
"Mày tại sao lại xuất hiện trên hành tinh Dark Blue?" Ôn Loan hỏi.
"Hầy, cũng giống mày thôi!" Jimmy gãi gãi cái đầu trọc, cũng không quay lại mà nói "Tao đang chè chén ở quán rượu, lúc tỉnh lại, tự nhiên lại phải điền bảng đăng ký nhân khẩu lưu lạc trên đường cái."
"Giống tao?" Ôn Loan nhạy bén mà nhíu mày "Mày biết tao mất tích?"
"Ực! A...Đúng rồi, lúc uống rượu tao có nghe cha Soutar nói." Jimmy nhỏ giọng, lại càng thêm không dám quay đầu, giả bộ như đang vội vàng gõ đánh mấy nút trên bàn điều khiển "Bảng hướng dẫn đâu rồi? Chết tiệt, con tàu rách nát này, phải đổi chiếc mới thôi."
Tiếng Anh của Jimmy lắp bắp, không lưu loát lắm, Ôn Loan híp mắt, ra vẻ không để ý hỏi: "Vậy à? Cuối cùng tao có về lại trấn Aerolite được không?"
"Không biết nữa, hai ngày sau khi mày mất tích... Khụ, tao cũng tới đây luôn."
"Thứ sáu? Hèn chi mày sẽ ở quan rượu uống đến không biết trời đất gì, tao nhớ mày rất thích Vodka với Whiskey."
"Ha ha, đúng đúng!" Lòng Jimmy run lên, vỗ ót cười to "Cái chỗ quỷ quái này, tuy nhìn qua hỏng bét, nhưng đầy đủ súng đạn, rượu gì cũng có. Đặc sản Dark Blue 'Băng sương', uống một hớp liền có thể chạy như điên trên băng nguyên, từ cổ họng đến dạ dày thậm chí linh hồn đều sẽ như thiêu đốt. Chậc, đương nhiên, rất đắt!"
"Nghe có vẻ, mày hiểu rõ nơi này nhỉ."
"Tất nhiên, tao sống lâu vậy rồi... Nhìn ừm, tao sống nhiều năm như thế, nên hiểu biết nhiều!" Jimmy đầu trọc thành công rời khỏi hành tinh Dark Blue, thần kinh căng thẳng đã buông lòng, hắn giả bộ như không quan tâm, cắt ngang lời Ôn Loan muốn hỏi mà nói "Chẳng qua, cái nguyên lý bị lưu lạc gì đó, tao chả hiểu nổi, tao cũng không muốn trở lại trấn Aerolite, chỗ này so với cái thị trấn cũ kỹ kia sướng hơn nhiều, đầy kích thích!"
Jimmy chờ Ôn Loan hỏi hắn trải qua như thế nào, làm việc gì, kết quả Ôn Loan lại không bị cuốn theo đề tài này.
"Mày vừa nãy nói cảng không phải chỗ tiện nói chuyện?"
Ôn Loan gắt gao nhìn chằm chằm Jimmy, cố ý hỏi:"Tao không thấy hành tinh Dark Blue có gì nguy hiểm cả, nơi đó quá phồn hoa, người trong thành tiếp đãi dân lưu lạc rất thân thiện, cảnh sát tuần tra trong thành thậm chí còn hâm mộ dân vượt thời không có được quyền lợi ưu việt nữa kia mà."
Jimmy đổ mồ hôi, trong lòng lại điên cuồng mắng chửi bọn dơi đen chết tiệt kia, làm ăn kiểu gì mà ngay cả một người thực sự vượt thời gian cũng không phát hiện nổi? Những tên xem ti vi đó, không có người nào biết Ôn Loan à? Ngài Satan vĩ đại, hy vọng màn cướp đường chạy trốn vừa nãy sẽ được đài truyền hình Quốc Hội Hắc Ám phát sóng trực tiếp ---- hả?
Jimmy phát hiện tay Ôn Loan không có đồng hồ.
Thậm chí lúc này hắn mới muộn màng phát hiện Ôn Loan cả người mặc độc tấm da sói tuyết chưa hề qua gia công, còn không đều màu, không giống như quần áo được mua.
- --- không lẽ đám dơi kia diễn dỏm? Bị lộ thân phận rồi?
Khi Jimmy vẫn còn đơ người, lại nghe Ôn Loan hỏi vậy, thuận miệng nói:" Đúng vậy, hành tinh Dark Blue rất nguy hiểm, nhất là khi Cyrus ở trong thành, 'chúng ta' nhất định phải cẩn thận."
"Cyrus?"
Liên quan gì đến Thủ tướng vương quốc?
"Bởi vì hắn là... Ừm, hắn rất nguy hiểm, cực kỳ đáng sợ!" Jimmy kịp thời hoàn hồn, vừa nhấn mạnh, vừa vắt hết óc tìm từ "Đặc biệt đối với chúng ta, hắn, hắn..."
"Hắn sẽ bắt những người vượt thời gian đi thí nghiệm?" Ôn Loan kinh hãi hỏi.
"Hả? Thí nghiệm? Đúng đúng, không sai là làm thí nghiệm!"
Đầu Jimmy đầy mồ hôi, chỉ đành đem tội lỗi quăng hết lên đầu Cyrus, dù sao Cyrus trong mắt người bình thường, là một nhà khoa học điên khùng.
Jimmy mập mờ nói:"Cụ thể tao cũng không rõ lắm. Nếu tao biết bí mật thí nghiệm gì đó, tao đã không còn sống được tới giờ! Người anh em, nể tình hai chúng ta đều đến từ thị trấn Aerolite, tao không thể không giúp mày!"
Chỉ vào màn trời đầy sao ngoài cửa sổ mạn tàu, từng tòa pháo đài một, Jimmy tiếp tục nói:"Chờ chúng ta rời khởi hệ hành tinh này, liền sẽ được an toàn, mỗi tháng đều có dân lưu lạc, Cyrus không thiếu nguyên liệu thí nghiệm đâu!"
Ôn Loan gật đầu, không nói gì nữa.
"Bạn thân mến, đi theo tao kiếm ăn không? Thế nào, mặc dù nguy hiểm hơn làm thợ mỏ, nhưng thu nhập cao nhất thời đại này đó!" Jimmy đắc ý rêu rao "Sao, muốn suy nghĩ chút không?"
Seere vẫn luôn không nói chuyện bỗng nhiên dùng sóng điện não liên hệ với Ôn Loan:
"Chủ nhân, hắn là một tên cướp vũ trụ, trong tư liệu phục chế của tôi có ảnh truy nã của hắn, lệnh truy nã hơn bảy mươi quốc gia."
"Nghe hay đó chứ!" Ôn Loan châm chọc nói.
"Ha ha, đúng thật." Jimmy cho rằng Ôn Loan đang nói với mình, hắn khoác lác bảo:"Rượu ngon, người đẹp, giàu sang, cái gì cũng có!"
Seere bình tình cung cấp tư liệu cho Ôn Loan:"Lệnh truy nã đầu tiên, cách đây ba trăm năm trước."
Ánh mắt Ôn Loan hơi lóe lên:"Jimmy, mày đến đây bao lâu rồi?"
"À, lâu lắm rồi."
"Nghe đồn tuồi thọ trung bình nơi này là 350 tuổi?"
"À, đây chẳng qua chỉ là tuổi trung bình ở vương quốc Dark Blue thôi, hệ hành tinh White Whale có mấy quốc gia lạc hậu, người ở đó cùng Địa cầu Cổ giống nhau, chỉ sống tới 100 tuổi, nhưng những kẻ thống trị ở mấy quốc gia đó không muốn chết, ha ha, cho nên, chúng ta ngẫu nhiên cũng sẽ buôn lậu một chút đồ cho bọn hắn." Jimmy thoải mái nói "Ví dụ, một ống thuốc tiến hóa gien, hai ống thuốc làm chậm sự lão hóa tế bào, nếu mày dùng, tao đảm bảo mày có thể sống đến 300 tuổi. Đương nhiên, giá thuốc cực kỳ cao!"
Jimmy không biết rằng trong lúc vô tình đã thông qua một lần thử thách, hắn vẫn đang tiếp tục lôi kéo Ôn Loan gia nhập cướp vũ trụ:"Bạn thân à, tao vì mày mà tính hết rồi, bất luận mày muốn trở về trấn Aerolite, hay tiếp tục hưởng thụ cuộc sống nơi này, đầu tiên mày phải sống đã, nhưng giá thuốc cao vậy, mày chỉ có thể gia nhập chuyến đi này của chúng ta, mới kiếm đủ số tiền đó." "Tao vô được à?"
"Chắc chắn rồi, mày còn được đi học trường công của thị trấn, tao ngay cả trường công còn không học đây nè! Yên tâm, chỉ là buôn lậu một chút đồ vật, hơi hơi vi phạm pháp luật khá nhiều quốc gia hệ hành tinh White Whale mà thôi. Có mạo hiểm, nhưng tuyệt đối thu nhập rất cao!" Jimmy lắp bắp tiếng Anh, hiện tại càng lưu loát, rõ ràng bình thường rất ít sử dụng ngôn ngữ này.
"Tốt quá."
"Ôn, mày đồng ý rồi? Tốt lắm!" Jimmy đầu trọc huýt sao, ném cho Ôn Loan đồ vật tựa như cái tai nghe điện thoại "Máy học ngôn ngữ, tao nghĩ mày cần thứ này."
"Cám ơn."
"Khoang nghỉ ngơi phía bên kia, chúng ta còn phải ở trên thuyền cả tháng đây! Cái tàu rách nát này, không thể dịch chuyển không gian ở xa được." Jimmy ngân nga điệu nhạc rock, phất tay nói.
Ôn Loan gật gật đầu, sau đó rời khỏi khoang điều khiển.
Nghe tiếng chân đi xa, Jimmy đóng lại cánh cửa kim loại khoang điều khiển, lấy từ túi áo ra một cục đá hình trứng màu đen, đặt trên trán, sau đó cả người không hề nhúc nhích.
- -----
Bóng dáng Jimmy đầu trọc chớp mắt xuất hiện trên đại sảnh hình tròn đen ngòm, chỉ có ba ngọn đèn sáp ong trên bậc thang phía trước, hai ngọn trong đó sáng đèn, trong bóng đêm, vang lên thanh âm khàn khàn:"Đại Thống lĩnh Thú nhân Jimmy, chuyện xảy ra tại bến tàu vũ trụ chúng ta đã biết."
Bóng hình Jimmy mờ ảo trong suốt, hơn nữa dáng hắn cao năm mét, cả người đầy lông, trên trán còn khắc chữ Vương dữ tợn, hắn thô lỗ hô to:"Đều do cái đám dơi chết tiệt kia! Diễn cái quái gì vở kịch dân lưu lạc đoàn kết, bọn hắn còn chưa phát hiện, có một người thực sự đã vượt thời không à?"
"Không, Thống lĩnh Jimmy." Thanh âm đằng sau ngọn nến xa xôi thổi đến "Chúng ta đã điều tra, dân lưu lạc sắp tới không có vấn đề, nhưng nửa năm trước, gia tộc ma cà rồng Bruch có báo rằng, có một kẻ vượt thời gian xâm nhập hành tinh Dark Blue. Trải qua nhiều lần điều tra tìm kiếm, không tìm thấy gì, lo lắng Quốc Hội Hắc Ám sẽ ngưng hẳn chương trình giải trí, bọn họ chỉ qua loa tuyên bố kẻ vượt thời không này đã xuyên trở về rồi, không có báo cáo chi tiết nào nữa! Gia tộc Bruch nhất định phải phụ trách chuyện này!"
"...Trưởng lão ông bình tĩnh!" Jimmy không nhịn được nhỏ giọng nói "Chẳng lẽ không có người nhận ra 'Ôn' sao? Phù thủy hắc ám Soutar đâu?"
"Đoạn video kia không được lan truyền, cho nên..." Trưởng lão Quốc Hội Hắc Ám tức giận nói "Mà Đại công tước Bruch, vốn dĩ không biết 'Ôn Loan'! Thẳng tới ngày hôm nay, thiết bị giám sát tại cảng mới thu hình được! Ngài Satan vĩ đại, suốt nửa năm trời chúng ta đều đang trong tình trạng nguy cơ khủng bố, một khi ác ma phương đông thức tỉnh..."
"Cái gì? Thiết bị theo dõi tại cảng?" Jimmy đầu trọc lập tức khẩn trương chen miệng "Chính phủ loài người cũng thấy được sao?"
"Thần Satan phù hộ! Chuyện không hỏng bét tới vậy, chúng ta sử dụng quyền hạn khẩn cấp, xóa bỏ tất cả ghi chép, Cyrus sẽ không nhìn thấy, hắn vẫn giống Ôn Loan, sẽ không biết gì đâu."
Jimmy lập tức báo lại thành quả hắn đã lừa được Ôn Loan.
"Tốt lắm, Thống lĩnh Jimmy, anh làm cực kỳ tốt Quốc Hội Hắc Ám tuyên dương sự cơ trí và trung thành này! Khiến Ôn Loan cách hành tinh Dark Blue càng xa càng tốt, nhất định đừng cho hắn có cơ hội trở về!"
- ------
Trên đỉnh tàu vũ trụ xác ngoài gồ ghề, một viên cầu kim loại màu bạc im hơi lặng tiếng rung lên từng hồi, nháy mắt xuất hiện trong khoang điều khiển, một đôi mắt điện tử xanh biếc xuất hiện mặt ngoài viên cầu, nó nhìn chằm chằm từ trên xuống Jimmy đang hai mắt đờ đẫn đứng yên không động, sáng suốt không đụng vào.
Viên cầu kim loại lại rung rung, liền xuất hiện trong khoang nghỉ ngơi của Ôn Loan.
"Seere?" Ôn Loan đang nghịch phá cái máy học ngôn ngữ kia.
"Vâng, thưa chủ nhân." Đôi mắt điện tử của viên cầu chuyển hướng sang Ôn Loan.
"..."
Tạo hình này khiến Ôn Loan không còn lời nào nói nổi.
"Seere, tên khoa học của mày không phải cơ giáp, mà là người máy biến hình đúng không?" Ngựa bay biến thành kỵ sĩ cầm giáo, kỵ sĩ biến thành tàu bay cỡ nhỏ còn không phải robot biến hình là gì, hiện tại ngay cả thể tích đều nén thành một viên cầu cỡ bằng quả bóng đá, này làm thế nào ra?
"Cấu tạo hợp kim của tôi rất đặc biệt, thậm chí không được gọi là kim loại, nó có ký ức có thể kéo dài và dát mỏng, dẻo dai, là bộ phận cấu thành quan trọng trong kế hoạch phân tích Lemegeton, đến từ... Thôi, chủ nhân, dựa vào chỉ số thông minh của ngài sẽ rất khó để hiểu."
"..."
Ôn Loan xém chút một đá đá bay quả bóng Seere này rồi.
Viên cầu kim loại lủng lẳng trên không bay đến trước mặt Ôn Loan, máy móc nói:"Tên Jimmy kia, ẩn giấu rất nhiều bí mật. Tôi cho rằng hắn đã nói dối ngài."
Ôn Loan nghe vậy, lộ ra một nụ cười mỉa.
"Có vẻ, ngài không hề bất ngờ?" Mắt điện tử của viên cầu kim loại lóe lên.
"Ngày tao rời khỏi trấn Aerolite, là thứ bảy." Ôn Loan bình tĩnh nói "Hắn sao có thể nói qua hai ngày sau lại là thứ sáu? Thợ mỏ chỉ có cuối tuần mới đến thị trấn uống rượu, bình thường họ đều ở bên cạnh khu vực khai thác mỏ."
Seere trầm mặc, nó còn có câu chưa nói.
- --- chủ nhân, ngài cũng có rất nhiều bí mật.
Seere cũng là một trong những người chứng kiến toàn bộ sự việc tại bến tàu.
CealCe (*) Dành cho bạn nào không hình dung được từ "Cột sáng" do cách diễn đạt của mình hơi lấn cấn. Cột sáng giống vậy nè
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.