(Cảng tàu ở đây là bến tàu vũ trụ nha mọi người, định để là trạm không gian mà thấy không đúng nghĩa lắm, nên mình quyết định để vậy)
Hàng tháng, trên đường cái tại thành phố hành tinh Dark Blue đều sẽ bỗng nhiên "rầm rầm" rớt xuống hai ba người lưu lạc.
Dân lưu lạc rất dễ nhận biết, họ không hề có bất kỳ lịch sử xuất nhập cảnh, trong tủ hồ sơ mênh mông cũng không tìm ra bất cứ giấy tờ gì, tháp vũ trụ phòng thủ bên ngoài hành tinh hay hệ thống phòng thủ của thành phố thuộc Dark Blue đều không kiểm tra ra bất kỳ dấu vết xâm nhập phi pháp nào (nói nhảm, bọn họ vốn ở trong thành mà).
Rất nhiều công dân Dark Blue đang dạo phố thấy tận mắt dân lưu lạc từ hư không rơi xuống trước mặt họ.
Những kẻ du hành vượt thời gian luôn mặc quần áo kỳ lạ, không biết nói ngôn ngữ hệ hành tinh White Whale, trước khi cảnh sát tuần tra đến, thường xuyên bị người qua đường vây xem, cũng may vương quốc không ngừng cập nhật bổ sung văn hóa của dân lưu lạc, nên không ít công dân có kiến thức, trong lúc vây xem còn có thể bình phẩm này nọ, nhân tiện thưởng thức phản ứng "khủng hoảng" của nhóm người du hành thời gian luôn.
"Ai nói mấy con dơi kia chán òm hả, ai?"
Một lão già khô quắt tóc rụng sạch nằm trong khoang hành khách, cánh tay người máy tự động đưa ly cà phê nóng hổi thơm ngon đến cho lão, đầu ông ta được bao bọc trong một lớp vòng màu vàng ánh kim nửa trong suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-day-troi-di-thien-dai-vu/1477724/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.