Lúc Hạ Úy được hai người hợp sức kéo lên thì đã rũ rượi. Cho dù ai đang tập trung mà đột nhiên bị đẩy xuống nước thì đều sẽ biến thành một người nguy hiểm mồm đầy những câu chửi tục.
Mạnh Nghị áy náy không thôi, nhắm mắt theo sau đuôi hắn. Tạ Lăng Du chột dạ sờ mũi, cố giả vờ bình tĩnh dẫn bọn họ về phòng.
Có một câu nói thế này, họa vô đơn chí. Trên đường mấy người họ trở về tình cờ gặp được Thanh Khâu Quyết đang thảnh thơi nằm trên ghế bập bênh. Y đóng cọc trước viện của Tạ Lăng Du, ở bên cạnh còn để trái cây, thỉnh thoảng lấy một quả làm nổi bật sự chật vật của bọn họ đến cực điểm.
Mấy người hai mắt nhìn nhau: "..."
Thanh Khâu Quyết nhỏe miệng: "Ô kìa."
Chuông cảnh báo trong lòng bọn họ kêu vang. Tạ Lăng Du đành phải tiến lên một bước, nghĩ thầm hôm nay cũng định viết thư gửi về kinh. Phải viết như thế nào thì cũng muốn cùng vị đồng minh này bàn bạc chút.
"Đi cùng đi" Tạ Lăng Du mời.
Thanh Khâu Quyết lúc này mới như hãnh diện đứng dậy, thấy ba người họ cứ như gặp đại địch cảm thấy rất thú vị, cười nói: "Đi thôi."
Đoàn người đi vào viện của Hạ Úy. Đợi Hạ Úy thay xong xiêm y đi ra, Tạ Lăng Du có cảm giác như trở về tối hôm qua, chỉ là lần này hơi khác, có thêm Thanh Khâu Quyết.
Mấy người ngồi xuống, đóng cửa sổ lại.
"Quan viên nơi này kỷ luật không nghiêm. Hôm nay ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-che-anh-ngoc-vu-du/2823089/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.