Thanh Khâu Quyết lạnh lùng nhìn người trước mặt, không biết là hắn đang nghĩ cái gì, tự nhiên lại trông như cây cải héo uể oải mất tinh thần.
Ánh mắt dừng tại sọt mì, y nhếch khóe miệng: "Ngươi cứ nhìn nó thế thì nó sẽ biến thành đồ ăn à?"
Tạ Lăng Du quay đi, chẳng có tâm trạng để ý y, bất đắc dĩ nói: "Ngươi có thể đi về..." không.
Ngay sau đó, cái sọt bị cầm đi.
Tạ Lăng Du kinh ngạc ngẩng đầu liền đụng phải một đôi mắt phượng đầy kinh bỉ. Người này chỉ tay vào đóng củi nhóm bếp: "Không biết nấu cơm thì chắc cũng biết nhóm lửa nhỉ?"
Tạ Lăng Du nghiến răng: "...Biết."
Thanh Khâu Quyết đặt đồ lên trên bàn, tìm được một ngọn đèn dầu trên bệ bếp, dùng mồi lửa thắp sáng nó sau đó ném mồi lửa cho hắn.
Tạ Lăng Du đưa tay nhận lấy, nhỏ giọng nói một tiếng "cảm ơn" rồi quay đi nhóm củi. Thanh Khâu Quyết múc một gáo nước trong từ trong lu ra, đổ vào nồi đun sôi.
Bóng đêm ngày càng sâu, phòng bếp lại sáng lên sắc màu ấm, khói bốc lên nghi ngút lên không trung đen như mực.
Tạ Lăng Du chăm chú thêm củi, một lát sau đã nhóm xong.
Thanh Khâu Quyết mở vung nồi, rất tự nhiên chan đầy hai bát. Tạ Lăng Du theo bản năng hỏi: "Huynh cũng đói sao?"
Thanh Khâu Quyết bày ra vẻ mặt hoang đường nhìn hắn: "Chẳng lẽ ta định nhìn ngươi ăn à?"
Tạ Lăng Du yên lặng sờ mặt, lẩm bẩm: "Cũng không phải là không được mà."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-che-anh-ngoc-vu-du/2823084/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.