Lê Nghiễn Thanh nhận ra vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa pha chút khâm phục của người bên cạnh, không nhịn được bật cười. Anh vòng tay qua eo cô, dẫn cô ngồi xuống ghế sofa.
Lúc này Lâm Thư Đường mới hoàn hồn, thu lại biểu cảm. Không ngờ chuyện lại kịch tính đến thế, hôm nay đi theo anh đến đây đúng là không uổng công.
Lê Y ngồi bên cạnh, thấy anh im lặng mãi không nói liền ho khẽ một tiếng nhắc nhở.
Anh nghe thấy, nhưng giả vờ như không, chỉ nhận lấy đĩa tráng miệng người giúp việc mang đến, đặt trước mặt Lâm Thư Đường rồi tiếp tục giữ dáng điệu thản nhiên, như người đứng ngoài quan sát.
Người phụ nữ đang mang thai trông còn khá trẻ, có lẽ cũng chỉ lớn hơn Lê Nghiễn Thanh vài tuổi. Không ngờ lại để mắt đến Lê Quảng Tùng.
Nhưng trong giới này, chuyện kiểu đó vốn chẳng lạ.
Trước đây, Tô Vũ Vi từng “giúp” ông ta xử lý qua vài người, chỉ là — lần này người ta lại mang thai tìm đến tận cửa, đúng là lần đầu tiên.
Thật ra Lê Y ban đầu không định gọi Lê Nghiễn Thanh về, dù sao bảo con trai xử lý chuyện tình nhân của cha mình, nghe thế nào cũng không ra sao.
Nhưng lần này có thêm chuyện đứa bé, có thể sẽ liên quan đến vấn đề phân chia tài sản và quyền thừa kế của nhà họ Lê, nên bà mới gọi anh quay lại.
Người phụ nữ kia thấy Lê Quảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677517/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.