Bộ lễ phục của Lâm Thư Đường thuộc kiểu dáng khá đơn giản, tuy nhiên phần váy vẫn hơi xòe nhẹ. Lê Nghiễn Thanh đưa tay ra, cô liền đặt tay mình vào tay anh.
Xuống bậc thềm, anh buông tay cô ra, bàn tay to tự nhiên dịch lên, khẽ choàng qua vai cô. Khoảng cách giữa hai người lại gần thêm chút nữa, mùi khói thuốc trên người anh cũng rõ rệt hơn. Lâm Thư Đường hít nhẹ một hơi, liếc về phía thùng rác không xa, hỏi:
“Anh lại hút nhiều thuốc rồi à?”
Lê Nghiễn Thanh cúi mắt, nở nụ cười nhạt nhìn cô:
“Ừ. Lúc nãy có vài cuộc gọi công việc.”
Vừa nói, anh vừa mở cửa xe, giơ tay che lấy mép cửa để bảo vệ cô khi lên xe.
Thấy cô gái nhỏ vẫn có vẻ hơi ủ dột sau khi ngồi vào trong, Lê Nghiễn Thanh bật cười, đưa tay ôm cô vào lòng.
Phạm Tư Trác thoáng nhìn qua gương chiếu hậu, rồi rất tinh ý nâng tấm ngăn giữa hàng ghế lên.
Lê Nghiễn Thanh cúi xuống khẽ hôn lên thái dương cô, hỏi:
“Giận à?”
Lâm Thư Đường không đáp, chỉ đưa tay khẽ đẩy ngực anh, giọng nhỏ nhẹ trách:
“Đừng làm lem lớp trang điểm của em.”
Anh bật cười khẽ, ngả người tựa vào ghế, ánh mắt vẫn dõi theo cô, bàn tay đặt lên lưng cô, nhẹ nhàng v**t v*:
“Được rồi.”
Khi xe đến nơi tổ chức yến tiệc thì đã gần tám giờ. Hầu hết khách khứa đều đến đủ.
Thông thường, chủ tiệc sẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677492/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.