Hai giờ rưỡi chiều, sau khi ngủ trưa dậy, Lâm Thư Đường xuống lầu thì thấy trong phòng khách đã có một cô gái đang ngồi đợi.
Cô gái trông khoảng hơn hai mươi tuổi, hai tay đặt ngay ngắn trên đầu gối, lưng thẳng tắp, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc và cứng nhắc.
Trước mặt cô đặt một tách trà, nhìn qua có vẻ vẫn chưa được đụng tới.
Lâm Thư Đường mỉm cười, nói với giọng dịu dàng:
“Xin lỗi nhé, tôi ngủ hơi lâu một chút, cô đợi lâu chưa?”
Cô gái nghe thấy tiếng, quay đầu lại — chỉ thấy một người phụ nữ với ánh mắt áy náy nhìn mình.
Da cô trắng nõn, lông mi dài, thoạt nhìn còn trẻ hơn cả mình.
Mái tóc hơi xoăn, chẳng buộc cầu kỳ, chỉ dùng một sợi dây buộc hờ thành búi tròn phía sau đầu, vậy mà lại toát lên nét tự nhiên, thoải mái.
Vài lọn tóc rơi ra hai bên thái dương, khiến gương mặt cô thêm phần tinh nghịch mà mềm mại.
Thấy cô gái trước mặt vẫn chưa đáp, Lâm Thư Đường nhớ ra tin nhắn của Phạm Tư Trác — “Tiểu Ngô sẽ đi cùng phu nhân.” — bèn gọi khẽ:
“Cô Ngô? Cô Ngô?”
Nghe vậy, cô gái mới như bừng tỉnh, có chút lúng túng gãi đầu:
“Phu nhân, chị gọi em là Tiểu Ngô là được rồi.”
Nhìn ra được đối phương đang hồi hộp, Lâm Thư Đường nở nụ cười dịu dàng:
“Được, Tiểu Ngô. Cô cũng có thể gọi tôi là Thư Đường.”
Tiểu Ngô khẽ gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677490/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.