Lâm Thư Đường nghĩ, với thân phận và địa vị của Lê Nghiễn Thanh, có lẽ đây là lần đầu tiên anh dùng giọng điệu như thế để nói chuyện với người khác.
Cô chợt nhận ra, mình không nên như vậy.
Suy cho cùng, Lê Nghiễn Thanh không muốn cô mạo hiểm — cũng chỉ vì lo lắng cho cô mà thôi.
Nghĩ vậy, cô xoay người lại, đối diện với anh, khẽ gật đầu:
“Vâng.”
…
Sau khi Tập đoàn Thượng Lê gây sức ép với nhà họ Phùng được nửa tháng, Phùng thị đã gần như đứng bên bờ phá sản — dù Phạm Tư Trác đã cố tình kéo chậm tiến độ.
Gần đây, Phùng Thành Xuyên bận đến mức gần như không có thời gian thở.
Một mặt phải xử lý chuyện công ty, mặt khác phải thường xuyên đến bệnh viện để hỏi han tình trạng của con trai.
Cứ như thể ông ta bị xé làm đôi để xoay sở.
Hôm đó, hai vợ chồng vừa bước ra khỏi phòng bác sĩ, vẫn là kết quả cũ — sắc mặt ai nấy đều nặng nề.
Phùng Thành Xuyên nhớ lại lời bác sĩ nói rằng lần tái phát này của con trai, phần lớn là do sinh hoạt thiếu điều độ, trong lòng liền nổi giận.
Hiếm hoi lắm ông ta mới không kiềm chế được cơn tức, mắng vợ ngay ngoài hành lang:
“Tất cả đều tại bà! Đồ ngu xuẩn, chẳng làm được trò trống gì, chỉ biết phá hoại. Nếu không phải bà nuông chiều nó quá mức, để nó sống buông thả như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677488/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.