Buổi trưa, Lâm Thư Đường lại nhận được điện thoại của Tưởng Khâm Viên.
Vừa bắt máy, tiếng cười sảng khoái của cô đã truyền đến.
Bị giọng cười ấy lây sang, khóe môi Lâm Thư Đường cũng không kìm được mà khẽ cong lên:
“Cậu cười đủ chưa đấy?”
“Ha ha… ha, đủ rồi, đủ rồi.” – Tưởng Khâm Viên cố gắng bình tĩnh lại, rồi nói tiếp:
“Để mình nói cho cậu nghe một tin cực kỳ chấn động.”
Nói đến đây, cô cố ý ngừng lại, rõ ràng là muốn giữ chút bí mật.
Nhưng đợi mãi chẳng nghe thấy Lâm Thư Đường hỏi gì, cô bắt đầu sốt ruột:
“Cậu không tò mò xem mình định nói gì à?”
“Tò mò chứ.”
“Vậy sao mình im mà cậu không hỏi?”
Lâm Thư Đường đáp điềm nhiên:
“Vì mình biết cậu sẽ không nhịn được mà nói ra thôi.”
Nghe vậy, Tưởng Khâm Viên bĩu môi, nín một lát rồi nói:
“Thư Đường, sau khi cậu ở bên Lê Nghiễn Thanh, thật sự học hư rồi đấy.”
Lâm Thư Đường khẽ cười, không phủ nhận.
Tưởng Khâm Viên nói tiếp:
“Hồi nãy mình nghe lén mẹ mình nói chuyện với bạn bà ấy. Bà ấy bảo, Triệu tổng ‘không được’, ha ha ha! Nói rằng bao nhiêu năm nay ông ta qua lại với không ít phụ nữ, chỉ để che giấu chuyện này thôi. Còn nói hai đứa con nhà họ Triệu đều không phải con ruột của ông ta, mà là do vợ ông ta sinh với người khác!”
Lâm Thư Đường không ngờ sự thật lại là như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677485/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.