Sau khi tách ra với Tưởng Khâm Viên, Lâm Thư Đường đến công ty của Lê Nghiễn Thanh.
Khi anh ngồi trên sofa xem tài liệu, cô nằm gối đầu lên chân anh, đeo tai nghe xem phim.
Khi anh sang bàn làm việc xử lý công văn, cô lại ngồi trên sofa đọc sách, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn anh, đôi lúc hai người lại tình cờ chạm mắt nhau, ăn ý đến mức chẳng cần lời.
Cứ như thế, một buổi chiều trôi qua, Lâm Thư Đường cũng chẳng thấy nhàm chán.
Đến giờ cơm tối, trước khi nghe bản báo cáo cuối cùng, Lê Nghiễn Thanh quay sang nói:
“Chờ anh xong việc rồi cùng đi ăn nhé. Dạo này trời lạnh, em qua phòng nghỉ lấy thêm áo khoác đi.”
Dù bận rộn, nhưng cứ cách một thời gian, anh vẫn cố dành ra một bữa để đưa cô đi ăn.
Nhớ lại nội dung bộ phim xem ban ngày, Lâm Thư Đường mở lời:
“Anh bận như vậy, thật ra không cần phải cố gắng dành thời gian đi cùng em đâu.”
Trong phim, nam chính vì quá bận công việc nên không có thời gian hẹn hò với nữ chính, khiến hai người cãi nhau. Cô bất giác liên tưởng đến tình huống của chính mình và Lê Nghiễn Thanh.
Anh ra hiệu cho người đang báo cáo lui ra, đợi cửa phòng khép lại mới kéo cô vào lòng, tay đỡ sau lưng cô, giọng khẽ trầm xuống:
“Anh bận đến mức chẳng có thời gian hẹn hò, em không thấy tủi sao?”
Cô lắc đầu:
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677482/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.