Nơi Lâm Thư Đường muốn đến thực ra không xa, chỉ là phải băng qua nửa thành phố, đường lại thường xuyên kẹt xe, nên mất khá nhiều thời gian.
Xe dừng trước cổng một ngôi chùa, vì là ngày thường nên người đến lễ bái không nhiều.
Phạm Tư Trác không đi cùng, Lê Nghiễn Thanh lái xe đi tìm chỗ đỗ.
Sau khi vào chùa, Lâm Thư Đường đi trước Lê Nghiễn Thanh, bước chân quen thuộc, cứ thế men theo lối nhỏ đi sâu vào trong.
Qua mấy hòn giả sơn, nơi đó trồng vài khóm tú cầu, cuối cùng dừng lại trước một tòa đại điện. Khác với những gian điện bên ngoài đông người khấn bái, nơi này tĩnh lặng hơn hẳn, nhưng nhờ khói hương không dứt nên vẫn không mang cảm giác lạnh lẽo.
Ánh mắt Lê Nghiễn Thanh vô tình lướt qua bức tường bên hông, ở đó là một giá gỗ lớn, trên bày đầy những hộp tro cốt đủ loại.
Trong lòng anh chợt dấy lên một dự cảm mơ hồ.
“Thư Đường.” – một giọng khàn khàn mang dấu vết của năm tháng vang lên.
Lâm Thư Đường chắp tay hành lễ Phật gia:
“Thưa sư phụ, con đến thăm ba mẹ.”
Lão sư phụ hiền hòa, nghe lời cô nói, chưa vội đáp, ánh mắt chuyển sang người đàn ông đi bên cạnh – Lê Nghiễn Thanh – trên gương mặt lại thêm vài phần ôn hậu.
Qua mấy giây, ông mới khẽ “ừ” một tiếng.
Tro cốt của cha mẹ Lâm Thư Đường được đặt trong cùng, không chung với những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677480/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.