Khi Lâm Thư Đường và Tưởng Khâm Viên ăn trưa xong ra khỏi nhà hàng, vừa khéo gặp lúc Lê Nghiễn Thanh và nhóm đối tác của anh cũng kết thúc bữa tiệc.
Thấy hai người đàn ông từ phòng riêng bước ra, Lâm Thư Đường đứng khựng lại, không tiến lên ngay.
Ngay sau đó, vài vị tổng giám đốc khác cũng nối tiếp nhau ra cửa, vừa đi vừa trao đổi những câu khách sáo xã giao.
Có lẽ vì ánh mắt cô dừng trên anh quá lâu, Lê Nghiễn Thanh nhanh chóng cảm nhận được. Anh quay đầu nhìn sang, vừa bắt gặp cô đang đứng yên nơi hành lang.
Anh khẽ giơ điện thoại lên, ra hiệu cho cô xem tin nhắn.
Lâm Thư Đường mở khóa màn hình, nhìn thấy dòng chữ hiện lên:
【Xuống dưới đợi anh.】
Cô cũng vừa có chuyện muốn nói với anh, liền nhắn lại:
【Được.】
Ra đến sảnh, Tưởng Khâm Viên cũng trông thấy anh trai mình. Nhưng vì vẫn còn giận vì chuyện vừa rồi, cô chẳng buồn liếc lấy một cái, chỉ kéo tay Lâm Thư Đường bước vào thang máy.
“Thư Đường, có chắc là không cần mình đưa về không?”
Lâm Thư Đường cúi người ra cửa sổ, gió lùa làm mấy sợi tóc vương trước trán, cô mỉm cười khẽ vuốt chúng ra sau tai:
“Thật mà, không cần đâu. Cậu về đi.”
Xe của Tưởng Khâm Viên vừa rời đi chưa đầy hai phút, một chiếc Porsche Cayenne đen đã dừng lại trước mặt cô.
Người lái là Phạm Tư Trác.
Lâm Thư Đường mở cửa bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677463/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.