Lâm Thư Đường nhìn vào ngực Lê Nghiễn Thanh, nghiêm túc nói:
“Anh nói đúng, em còn trẻ, có lẽ thật sự không nên kết hôn sớm như vậy.”
Nói đến đây, cô ngừng một chút, rồi ngẩng đầu lên nhìn anh, trong mắt ánh lên vẻ kiêu ngạo pha chút trêu chọc:
“Bây giờ em thích đàn ông trưởng thành, nhỡ sau này đổi gu, lại quay sang thích mấy cậu trẻ thì sao?”
Cô nói như đùa, nhưng trong lòng lại chẳng thật sự nghĩ thế.
Cô hiểu rõ hoàn cảnh gia đình anh vốn phức tạp, hôm nay anh có thể nói rằng không cần con cái, nhưng tương lai ai biết được? Lâm Thư Đường có thể sống theo ý mình, nhưng khi anh đã cho cô cơ hội, cô không thể ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân.
Cô không muốn đến một ngày nào đó, phải thấy anh vì mình mà rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Chỉ cần xác định được tình cảm của hiện tại, với cô, thế là đủ.
Lê Nghiễn Thanh nghe ra cô không thật sự chọc ghẹo chuyện tuổi tác, nhưng vẫn thuận giọng nói:
“Gan của em bây giờ lớn thật.”
Nói rồi, anh bế bổng cô lên.
Bị nhấc khỏi mặt đất, cảm giác mất trọng lực khiến cô thót tim, theo phản xạ ôm chặt cổ anh, hai chân cũng tự nhiên vòng quanh eo anh.
“Đặt em xuống đi.”
Nhưng anh chẳng hề nghe lời, cứ thế bế cô đi thẳng lên lầu.
Bên ngoài, Lê Nghiễn Thanh lúc nào cũng mang dáng vẻ lạnh lùng, cấm dục; chỉ có Lâm Thư Đường mới biết, đó chỉ là bộ mặt anh dành cho người ngoài mà thôi.
Lát sau, anh dịu giọng dỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677410/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.