Phòng khách nhà họ Tưởng.
Thấy Lâm Thư Đường bước vào, Tưởng Khâm Viên liền đứng dậy đón:
“Thư Đường, cậu đến rồi à.”
Nói xong, cô nhìn thoáng ra ngoài thấy anh trai mình dường như vừa gọi điện xong và sắp bước vào, bèn quay lại, cầm đĩa bánh ngọt trên bàn rồi kéo Lâm Thư Đường lên lầu.
Hai người cùng nhau vào phòng của Tưởng Khâm Viên.
“Từ khi cậu về nước tới giờ, mình vẫn chưa có dịp tám chuyện với cậu. Mau kể đi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thế?”
Nói rồi, cô lại liếc nhìn bụng của Lâm Thư Đường, cười nói thêm:
“Còn cả cái bụng này nữa nhé~”
Lâm Thư Đường chỉ tóm tắt lại ngắn gọn mọi chuyện gần đây cho cô nghe.
Nghe xong, Tưởng Khâm Viên nhìn xuống chiếc nhẫn đeo ở cổ Lâm Thư Đường mà cô vừa cho xem, chậm rãi nói:
“Anh ấy đã tặng cậu chiếc nhẫn này, chắc hẳn là nghiêm túc rồi.”
Lâm Thư Đường nghe vậy, không đáp lời, chỉ lặng im chờ Tưởng Khâm Viên nói tiếp.
“Thử cái này đi.” – Tưởng Khâm Viên cắn một miếng bánh, rồi đưa thêm một miếng cho cô, vừa nói tiếp:
“Mình nghe nói chiếc nhẫn này vốn là của các đời phu nhân nhà họ Lê. Vợ của Lê lão gia – tức là bà nội của Lê Nghiễn Thanh – trước khi qua đời đã trao lại chiếc nhẫn cho mẹ anh ấy, Trần Kha. Sau này khi Lê Quảng Tùng ngoại tình, quan hệ vợ chồng của họ trở nên rạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677366/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.