Buổi tiệc về cuối, Lâm Thư Đường cảm thấy hơi ngột ngạt, bèn tìm một cái cớ để ra ngoài.
Cô không muốn tìm hiểu nguyên nhân, chỉ cố gắng gạt đi cảm xúc đó, ép mình nghĩ sang chuyện khác.
Thực ra, so với gọi là tiệc đính hôn, hôm nay đúng hơn là buổi giao tế của nhà họ Phùng để nịnh bợ giới thượng lưu.
Phùng Thành Xuyên vốn khéo ăn nói, chắc hẳn đêm nay có thể dựa vào danh tiếng nhà họ Kim mà kéo thêm không ít đầu tư.
Tưởng Khâm Viên thấy bóng lưng Lâm Thư Đường rời khỏi sảnh tiệc có chút khác thường, lo lắng đi theo.
Vừa ra khỏi cửa, cô liền thấy Lâm Thư Đường bị một người đàn ông từ phía sau ôm lấy, kéo vào phòng nghỉ bên cạnh.
Cô định lao tới ngăn cản, nhưng ngay khoảnh khắc cửa khép lại, qua khe hở hẹp, cô thoáng nhìn thấy nửa khuôn mặt của người đàn ông đó — liền khựng lại, rồi bất đắc dĩ quay đi.
…
Trong phòng nghỉ, đầu óc Lâm Thư Đường hơi choáng, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị kéo vào bên trong.
Người đàn ông chặn cô giữa thân mình và cánh cửa, hai tay cô bị ghì lên cao khỏi đầu.
Ngay sau đó, cô cảm nhận được những nụ hôn nóng rực tràn xuống vùng da trần sau lưng.
“Cứu—”
Cô vừa định kêu cứu, miệng đã bị bàn tay anh bịt chặt.
Lê Nghiễn Thanh gỡ dải ruy băng sau lưng cô bằng răng, những nụ hôn vội vã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677340/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.