“Còn Dương Sóc, anh ta làm sao?” – Lâm Thư Đường hỏi, vẻ ngạc nhiên. Dù sao nhìn bề ngoài, anh ta cũng chẳng có điểm gì đáng ngờ.
Nói đến chuyện chính, Tưởng Khâm Viên không còn bận tâm đến hiểu lầm lúc nãy nữa, kéo tay Lâm Thư Đường, nghiêm giọng:
“Hắn là một kẻ b**n th** tâm lý, có sở thích đặc biệt ở… khía cạnh đó. Năm xưa từng bị bóc chuyện làm hại mấy cô gái, để tránh bị điều tra nên mới vội vàng ra nước ngoài du học.”
Cô nâng ly nước uống một ngụm, rồi kết lại một câu:
“Tóm lại, nếu cậu thật sự muốn tìm người kết hôn, chọn hắn còn không bằng chọn Kim Nhất Minh trước đây.”
Lâm Thư Đường im lặng. Cô không ngờ trong chuyện này lại có cả những điều như vậy.
Cô vốn nghĩ nhà họ Phùng sẽ chẳng bao giờ tìm cho mình một người đàng hoàng, nhưng cũng không ngờ lại tệ đến mức này.
Thấy cô không nói gì, Tưởng Khâm Viên biết cô đã nghe lọt lời. Cô đan hai tay vào nhau, do dự một lát rồi hỏi:
“Thư Đường, cậu định kết hôn thật à… Vậy còn cậu với Lê Nghiễn Thanh?”
Nghe câu này, Lâm Thư Đường sững lại, sau đó như tự giễu mình:
“Thì cứ thế thôi.”
Nói xong, cô nâng ly nước trước mặt, mượn động tác uống để giấu đi thoáng cảm xúc khác thường trên mặt.
Sợi vòng bạc mảnh trên cổ tay trắng ngần của cô, dưới ánh đèn càng thêm lạnh lẽo.
Tưởng Khâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677335/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.