🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Từ sau khi Lê Nghiễn Thanh rời đi, Lâm Thư Đường bắt đầu những ngày phải chạy qua lại giữa trường học, Tịch Thành, và Lộc Uyển.

Dù anh không ở đây, cô vẫn quen sống tại Lộc Uyển, như thể nơi ấy đã trở thành nhà.

Anh quả nhiên giữ đúng lời hứa — dù muộn đến mấy, mỗi tối đều có người đến đón cô về.

Sau này, vì thấy ngại khi để chú Tạ đợi khuya, cô dặn rằng nếu gọi mà không bắt máy thì khỏi cần đến nữa.

Tưởng Khâm Viên không phải lần đầu đến Tịch Thành, nhưng đây là lần đầu tiên cô bước vào phòng lớn nhất ở đây.

Cô đứng bên cửa sổ sát đất, nhìn khung cảnh toàn thành phố rực sáng bên ngoài, lần đầu tiên cảm nhận rõ ràng khoảng cách giữa nhà họ Tưởng và nhà họ Lê.

Khi nhân viên mang đồ ăn vào, Tưởng Khâm Viên rời khỏi cửa sổ, ngồi xuống sofa, trong mắt vẫn còn vương nét ngạc nhiên:

“Vậy bây giờ cậu là bà chủ của Tịch Thành rồi hả?”

Lâm Thư Đường bật cười:

“Không, nhân viên thôi.”

Tưởng Khâm Viên cầm lấy món bánh ngọt, phẩy tay không để tâm:

“Cũng thế cả thôi. Ông chủ đã cho cậu chìa khóa với mật mã văn phòng rồi, khác gì đâu. Không là bà chủ thì cũng là ‘bà chủ tương lai’.”

Nói đến đây, nhớ lại chuyện Lê Nghiễn Thanh đã về Cảng Thành, cô lại hỏi:

“Trước khi đi, anh ấy có nói gì thêm với cậu không?”

“Không có.”

Tưởng Khâm Viên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677324/chuong-97.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sương Mù Cảng - Hoa Lâm Lăng
Chương 97: Cuộc gọi video
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.