Gần mười một giờ, Lê Nghiễn Thanh cuối cùng cũng ra ngoài. Anh không nói gì về việc cô nên đi hay ở, chỉ dặn cô ở nhà đợi anh về cùng ăn cơm.
Nhà của Lê Nghiễn Thanh không có nhiều người giúp việc, chỉ có một cô giúp việc và một tài xế.
Cô không lên lầu, chỉ quanh quẩn ở tầng một nhìn ngó đôi chút.
Có lẽ vì anh không thường ở đây nên đồ đạc trong nhà, so với bên nhà họ Trần, cũng chẳng nhiều lắm.
Đến khoảng một giờ trưa, tiếng xe vang lên ngoài cửa, Lâm Thư Đường liền chạy vội đến bên cửa sổ, trông thấy Lê Nghiễn Thanh xách một túi giấy bước xuống xe.
Tiếng động ở huyền quan truyền đến, cô hơi nghiêng người, ngẩng đầu lên, làm bộ như đang xem chiếc đồng hồ treo tường đối diện.
“Thưa ngài, có cần dọn món lên bây giờ không?”
“Ừ.”
Lê Nghiễn Thanh thay dép, bước đến khu ghế sofa ngồi xuống, trông thấy người cách đó không xa đang nhìn đồng hồ trên tường.
Anh vỗ nhẹ xuống chỗ bên cạnh, giọng điềm tĩnh mà rõ ràng:
“Lại đây.”
Lâm Thư Đường bước đến, đứng trước mặt anh mà không ngồi xuống. Như để xua đi cảm giác ngượng ngùng khi bị bắt quả tang đang nhìn lén, cô lên tiếng trước:
“Lê tiên sinh, anh cho em đến đây… là có mục đích gì sao?”
Lê Nghiễn Thanh không vạch trần cô, chỉ chống khuỷu tay lên sofa, nghiêng đầu tựa, ánh mắt dừng lại trên gương mặt cô, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677291/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.