Lâm Thư Đường cuối cùng vẫn rời khỏi hội sở bằng cổng chính.
Lúc ra ngoài, Tần An Dũng vẫn chưa đi — hắn đứng ngay trước cửa phòng bao, ngậm điếu thuốc, khói lượn quanh đầu.
Cửa vừa mở, hắn định tiến lại mắng cho một trận, nhưng khi thấy người bước ra lại là Lê Nghiễn Thanh, lời đến miệng lập tức nghẹn lại.
Người đàn ông ấy khí chất quá khác biệt — dáng vẻ trầm tĩnh, sắc bén, chỉ nhìn qua cũng biết là người không thể đụng tới.
Mà có thể vào được phòng bao cao cấp nhất của Tịch Thành, thân phận dĩ nhiên chẳng tầm thường.
Miếng thịt sắp đến miệng lại bị cướp mất, Tần An Dũng giận đến tái mặt, không có chỗ trút, liền đá liên tục vào thùng rác bên cạnh.
Vẫn thấy chưa hả giận, hắn gọi điện cho Phùng Thành Xuyên, xối xả mắng chửi một trận mới chịu dừng.
Phạm Tư Trác nhận được cuộc gọi, nhanh chóng lái xe đến đón trước cửa hội sở.
Khi thấy hai người từ trên cầu thang bước xuống, anh ta suýt há hốc mồm.
Chuyện gì đây?
Cô Lâm sao lại đi cùng sếp?
Họ vừa rồi… chẳng lẽ…?
Ánh mắt tò mò của anh ta cứ liếc qua liếc lại giữa hai người, định bụng hỏi cô Lâm, nhưng chưa kịp mở miệng đã bị Lê Nghiễn Thanh liếc lạnh một cái — ánh nhìn khiến anh ta lạnh sống lưng.
Lúc này Phạm Tư Trác mới ý thức được mình vừa có ý nghĩ ngu ngốc thế nào.
Không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677259/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.