Y Nhã cũng không giấu nữa, nhiều khi cô đến chơi với phu thê Triệt Nhị cô để nguyên không hóa trang vì sợ hư da, hơn nữa cử chỉ điệu bộ nam nhân không phải một hai ngày mà luyện ra được.
“Muội bị bán vào huyện phủ 4 năm trước, đọc sách viết chữ là do muội tự học, còn lệnh vị Diệp Huyên kia là của một hài tử chết lạnh, muội vô tình nhặt được, vì thế muội dùng lệnh vị kia đi thi, tỷ...tỷ...đừng nói với ai?”.
“Muội có biết là giả mạo thi nguy hiểm lắm không?” Triệt tỷ nhìn Y nhã giọng bất an “Nếu...nếu...bị phát hiện sẽ chém đầu...”.
“Muội biết...nhưng không phải muội đã thi qua rồi sao... có ai biết đâu.”
Triệt tỷ vuốt tóc Y Nhã mỉm cười khuyên giải “Muội giờ còn nhỏ, chưa nghĩ đến hậu quả...thi Hội lần này muội nên suy nghĩ kĩ, muội là nữ nhân, hơn nữa lại giả danh người khác đi thi tội càng nặng hơn, có khi liên lụy đến người nhà”.
Y Nhã nhìn ánh lửa bập bùng, lúc đầu cô không nghĩ nhiều như vậy, cứ nghĩ sẽ như lúc thi Hương, nhưng nếu lỡ may bị phát hiện ra thì khó bảo toàn được tính mạng, nhưng thực sự cô rất muốn thi.
Sau khi ra khỏi nhà Triệt Nhị, đến một ngõ nhỏ không có ai tiểu Cừu liền nắm lấy tay cô.
“Đệ biết tỷ có bí mật...nhưng tỷ chưa muốn nói thì đệ sẽ không hỏi, đệ sẽ luôn ở bên cạnh tỷ.”
Y Nhã cảm động ngước mắt nhìn tiểu Cừu mỉm cười nói “Ừm...sau này tỷ sẽ kể cho đệ”. Xong khiễng chân thơm lên má tiểu Cừu “Đệ sau này phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mi-nhu-khoi-mong-manh/1011290/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.