Khi màn đêm buông xuống, bóng tối mờ nhạt dần dần bao trùm khắp núi đồi, cũng là lúc những ngôi sao hiện lên mờ ảo rồi sau đó rõ dần. Chẳng bao lâu mặt trăng đã dần ló ra, to tròn như chiếc mâm bạc dán mình trên bầu trời ngàn sao lấp lánh, ánh trăng bạc vàng nhuộm màu khắp rừng cây đồi núi.
Cỏ cây hoa lá cuốn mình rung rinh theo điệu nhạc của nàng gió, xa xa thấp thoáng là hình ảnh ánh đuốc le lói giữa đêm trăng, xe bò xuất hiện từ rừng núi chầm chậm lặng lẽ đi ra nhập vào đoàn dân của các lái buôn từ các thôn chuẩn bị vào huyện phủ cho phiên chợ ngày mai.
Y Nhã không biết đã ngủ được bao lâu, giật mình vì tiếng ồn ào xung quanh, cô ngước mắt nhìn, phía trước thấy kế mẫu ghé đầu vào người Hòa thúc lim dim ngủ, xe bò đang xếp hàng sau những xe ngựa, xe lừa khác.
Phía bên trái cổng huyện thành khoảng chừng hơn hai trăm mét, có nhiều lán dựng lên để người dân các thôn khi vào thành gửi gia súc, trừ quan phủ được dùng ngựa trong thành đi lại, người dân khi vào huyện phủ đều không được mang gia súc vào
Y Nhã nhìn Hòa thúc gọi kế mẫu dậy, nhanh nhẹn gửi xe bò, cô đeo bọc đồ lên vai, cẩn thận kiểm tra tiền trước ngực, nhảy xuống xe đứng phía trước lán đợi Hòa thúc và kế mẫu đi ra.
Cô cứ nghĩ thời đại này chắc cũng khá lộn xộn và lạc hậu, hóa ra đều có luật pháp quy định, ngay cả khi vào thành huyện cũng trật tự như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mi-nhu-khoi-mong-manh/1011267/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.