Y Nhã liếc mắt nhìn thấy kế mẫu sắc mặt nhăn lại, vốn dĩ mẹ góa con côi nên người trong làng quan tâm là chuyện hết sức bình thường, nhưng người đàn ông mắt hí này quả thật là có tình ý với Nghĩa Lê, lại nói người đàn bà ba lăm tuổi này mặc dù mấy năm nay làm công việc nặng nhọc nhưng người rất nở nang, rất nhiều tên đàn ông rất muốn chung chạ cùng, có hôm Y Nhã nữa đêm mót quá, tỉnh dậy đi tiểu thì thấy kế mẫu không có ở trong phòng, nhưng ở đống rơm vang lên tiếng rên, tò mò rón rén chạy qua xem thì thấy Nghĩa Hòa cùng kế mẫu hai thân hình lõα ɭồ cuồn cuộn thở gấp.
Kế mẫu liếc nhìn Nghĩa Hòa một cái rồi hướng về người đàn ông mắt hí nói.
“Cảm ơn ý tốt của Ngưu ca, muội không có công lao gì, không dám nhận, với lại nhà muội cũng đủ ăn rồi nên không cần đâu, huynh đem cho người khác đi”.
Ngưu ca bị từ chối sắc mặt xanh mét nói.
“Nhà muội không có nam nhân, một nữ nhân như muội cần gì phải chịu khổ như vây”.
Y Nhã kín đáo liếc hai người nghĩ, tại vì bà chê người ta xấu và lùn nên không ưng thôi, đổi lại người khác xem, xem bà có nhào vào không. Lúc này Nghĩa Hòa bỗng nhiên chen vào.
“Muội mẹ góa con côi, làm việc vất vả, Ngưu ca có lòng tốt chia phần của huynh ấy, như vậy Lê muội sẽ cảm thấy không thoải mái, chi bằng mỗi người chúng ta san sẻ một ít, đỡ hộ đinh khác nói ra nói vào, đúng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mi-nhu-khoi-mong-manh/1011263/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.