Biên tập: Yến Phi Ly
Diệp Côn phát hiện thật ra Đồng Nhạn Linh là một người rất thú vị.
Đầu tiên đó là khi ngủ anh sẽ luôn hướng đến cơ thể ấm áp của người khác.
Khi hắn vào phòng tắm tắm rửa, trên giường thiếu đi một nửa hơi ấm, trở về liền thấy người kia cuộn lại chui vào trong chăn. Mặc áo ngủ hứng trí nhìn gương mặt say ngủ của anh, Diệp Côn thử xốc chăn lên, chưa đầy một phút liền phát hiện thân thể trên giường càng lui lại, gần như cuộn thành một cục. Càng thú vị là, khi hắn nằm lên giường ngay bên cạnh Đồng Nhạn Linh, không bao lâu sau anh liền mơ mơ màng màng xích lại gần, vùi vào trong ngực hắn.
Còn dám nói mình sẽ không làm nũng……
Thiếu chút nữa cười ra tiếng, Diệp Côn đưa tay vuốt ve sợi tóc mềm mại của anh, hôn lên hai má đã hơi uể oải.
Có vẻ thật sự đã làm quá mức, làm thầy giáo này mệt đến thế kia cơ mà. Nhưng cũng không thể trách hắn, ai bảo tên thư sinh này mê người quá cơ chứ?
Nhã nhặn, thể diện, cung kính, khiêm tốn, tuy không giỏi che giấu cảm xúc cá nhân nhưng vẻ tự nhiên hòa quyện với điệu bộ đè nén, vẻ vui sướng mà không dung tục, đau đớn mà ẩn nhẫn, khí chất nội liễm nhu hòa, cùng thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, chúng mâu thuẫn với nhau nhưng cũng thống nhất, kết hợp, đan quyện với nhau, khắc ra một Đồng Nhạn Linh hoàn chỉnh.
Hắn chưa từng bắt được con mồi giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-chieu-nao-ne/1934386/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.