Biên tập: Yến Phi Ly
Diệp Côn nói với Đồng Nhạn Linh, tỉnh ngủ, chuyện gì cũng sẽ không còn nữa.
Ở khoảnh khắc đó Đồng Nhạn Linh thật sự đã tin.
Nhưng tỉnh dậy chuyện anh phải làm rất nhiều, vẫn khiến tâm trí và thần kinh anh căng thẳng như cũ.
“Em phải gọi điện cho Nhạn Thanh.” Ngồi chính giữa giường, anh uể oải bóp bóp trán, muốn mò tìm kính mắt để đeo, khi nghiêng người mới đột nhiên ý thức được toàn thân mình trần trụi không mặc một thứ gì.
“Ừ, gọi đi.” Diệp Côn bày ra vẻ mặt bình tĩnh, miệng đồng ý với anh nhưng trong mắt lại thoáng hiện lên ý đồ lưu manh.
Tối hôm qua hắn cởi áo ngủ của Đồng Nhạn Linh, hắn muốn da thịt kề sát da thịt, cảm nhận sự ấm áp của người kia, cũng làm cho đối phương cảm nhận được hơi ấm từ hắn.
“Nhưng mà lại phải phiền Tạ tiên sinh cho Nhạn Thanh nghỉ vài ngày.” Đỏ mặt, liều mạng hồi tưởng lúc nào thì mình biến thành cái dạng này, rõ ràng trong trí nhớ cả hai đều mặc quần áo ngủ, Đồng Nhạn Linh vừa nói chuyện đứng đắn để bình phục tâm tình vừa cố gắng rụt về trong chăn.
Mà người đàn ông cũng trần trụi thì nhích gần hơn ôm chặt anh “Tình huống thế này Kiến Hào nhất định sẽ đồng ý, cậu ta ở trong quân đội nghiêm khắc có tiếng nhưng đối xử với mọi người rất dễ chịu.”
“Vâng… Nhạn Thanh kể với em Tạ tiên sinh là người rất dễ gần. Đại… đại thiếu gia……” Nhận thấy một cái tay đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-chieu-nao-ne/1934370/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.