Đêm yên tĩnh, một lục y nha hoàn bước khỏi chủ viện Tịch Lạc viên,nàng bưng một cái chậu đồng, vội vàng bước đi. Lúc này, một nha hoàn mặc váy hoa nhỏ cũng nhẹ nhàng đi ra, nàng im lặng nhìn thân ảnh dần dầnbiến mất, sau đó quay vào trong phòng hỏi: “Ngọc vương phi, ngài nghỉngơi chưa?”
Trong phòng đã tắt đèn, lẳng lặng, không có một tiếng động, Thu Phinh nóng nảy, định đẩy cửa mà vào, lại nghe thấy một giọng nói ngái ngủvang ra: “Nghỉ ngơi, ta mệt rồi, đừng quấy rầy ta.”
Thu Phinh yên lòng, lại trở về phòng, tắt đèn nghỉ tạm.
Ra khỏi Tịch Lạc viên, thân ảnh màu lục nhanh chóng đi đến dãy núigiả ở hậu viện. Sau núi giả, một nam nhân mặc đồ thị vệ đang cẩn thậnchờ, tay bê đồ ăn đơn giản, mà trên khay còn có một bộ quần áo thị vệ.Thấy lục y nữ tử, hắn gọi nhẹ: “Ngọc vương phi, lại đây!”
Lục y nữ tử ngẩng đầu lên, dưới ánh trăng sáng ngời, khuôn mặt kia rõ ràng là Tô Ngọc Thanh, nàng chỉ mặc quần áo của Thu Thủy. Nàng đi tớigần nam nhân, nam nhân không nói hai lời, cầm lấy bộ quần áo trên khayđưa cho nàng, “Ngọc vương phi, hiện tại phải ủy khuất ngài.”
Ngọc Thanh cảm động nhìn hắn, tiếp nhận quần áp, tìm một chỗ kín đáo rồi nhanh chóng mặc bộ quần áo nam nhân quá khổ vào.
Chờ trở ra, nàng đã thành một tiểu tử mi thanh mục tú.
Vương Kiến vội vàng đưa khay thức ăn cho nàng, chính mình gánh hai thùng gỗ trên đất.
“Đi thôi.” Ngọc Thanh vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suon-phi-toi/2088121/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.