30 phút sau, cô làm xong công việc, Cao Tiêu Tiêu dựa ra sau ghế, xoa nắn cái eo đau nhứt của mình, buông lỏng cơ thể một lúc.
Cùng lúc đó cửa phòng tổng giám đốc mở ra, thân hình cao lớ của Hàn Chân đi ra, đi ngang qua bàn làm việc của cô, nhung đột nhiên lùi bước lại, thấp giọng nói: "Tôi đi tìm bạn uống rượu, tối có thể không trở về ngủ".
Cao Tiêu Tiêu vẩn không ngẩn đầu lên, qua loa gật đầu, biểu thị đã biết.
Hàn Chân nhìn cô, đột nhiên tăng âm lượng nói: "Chu thư kí, công việc cũng không còn bận rộn nữa rồi nói với mọi người chiều nay có thề tan làm sớm".
"...Vâng, cảm ơn tổng giám đốc" Chu thư kí đứng lên, trên mặt biểu lộ có chút ngoài ý muốn cùng vui vẽ.
Hàn Chân hơi gật đầu, tiểu soái quay người rời đi.
Đem bản kê khai đưa cho Chu thư kí, không có gì sai sót, cô cầm lên bỏ vào túi prada của Hàn Chân, rồi củng rời khỏi công ty.
Cô không về thẳng nhà, mà chạy tới trung cư Thúy Uyển, đi lên mở cửa nhà 1501.
"Mammy" Cao Tiểu Bạch bốn tuổi đang ngồi trên mặt thảm chơi trò chơi, nghe tiếng mở cửa quay đầu lại hô một tiếng.
"Tiểu Bạch, tối nay mẹ có thể ở lại ngủ cùng con... có vui hay không" Cao Tiêu Tiêu hưng phấn cởi giày cao gót, cũng không kịp đổi dép lê, liền chạy tới ôm tiểu bảo bối vào lòng, sau đó lại hôn lên khuôn mặt trắng nõn vài cái.
"Ai nha, đừng ôm con". Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-vo-yeu/2723388/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.