Sáng hôm sau, Lãnh Xuyên đóng đô trong phòng bệnh của Trần Hoàng Nam. Cái giỏi trái cây mang danh nghĩa đến thăm bệnh cũng bị cậu ta ăn mất phân nửa.
“Cậu đây là đến thăm bệnh nhân hay đến để bệnh nhân hầu hạ?”
“Đương nhiên là tới thăm cậu rồi. Nói thế người ta đánh giá đấy.”
Trần Hoàng Nam phớt lờ cậu ta luôn.
“Mà hai vợ chồng nhà cậu cũng ảo thật đấy. Vợ vừa xuất viện thì cậu lại vào nằm, hảo hán luôn.”
Bụp…
Cậu trực tiếp dùng gối đập vào cái bản mặt cậu ta: “Cậu im lặng được rồi đấy.”
“Dù là thế thì cậu có cần đập vô mặt tôi thế không. Vi Vi nhà tôi thích nhất là gương mặt này đó, nó mà xấu đi thì tôi biết tìm ai khóc đây?”
“…”
Bên ngoài, Băng Băng vừa tan học liền ngồi xe tới bệnh viện. Khi gần đến cửa phòng bệnh thì cô gặp hai mẹ con Phan Ngọc Hân. Ban đầu cô còn tưởng bọn họ tới gặp Trần Hoàng Nam thì cảm thấy bọn họ thật không tự lượng sức nhưng khi biết rằng người bọn họ tìm là cô thì chỉ thấy hai người này đúng là không biết xấu hổ.
“Băng Băng, coi như nể tình mẹ con, con giúp mẹ nói với Trần thiếu vài lời được không?”
“Chị, em thật sự biết sai rồi, chị kêu anh ấy tha cho em đi mà.”
Bây giờ Phan thị đang đứng trên bờ vực phá sản, cô ta cũng đã nhận ra được bản thân ngu ngốc đến mức nào. Cũng may cậu bị thương không quá nghiêm trọng nếu không mạng của một nhà ba người bọn họ cũng không thể đền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930805/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.