Trời đất vẫn nắng đẹp lại đột ngột đổ cơn mưa. Cứ như bàn tay ai đó kéo một tấm màn vụt qua và thế là nắng nhường chỗ cho những vạt trời se se lạnh. Cảnh sắc buồn bã đến không ngờ, lại mang một màu man mác. Giống như một người biết chia sẻ, giống như một điểm tựa, bầu trời khóc chung với mình mỗi khi tâm tình rơi vào chốn bi thương.
Băng Băng một mình chạy trên đường mặc cho trời mưa đã ngắm ướt người. Trên mặt lúc này cũng không phân biệt được là nước mưa hay nước mắt. Đã nhiều năm như vậy rồi, cứ ngỡ đã có thể buông bỏ nhưng hôm nay hiện thực lại đánh gục cô.
Người phụ nữ đó có nhớ rằng tuần sau cũng là sinh nhật cô hay không? Người phụ nữ đó có biết rằng cô cũng cần tình thương của người mẹ hay không? Sinh nhật năm 10 tuổi bà đến tìm cô mong cô hiến thận cho Phan Ngọc Hàn. Lúc đó cô rất muốn hỏi bà rằng liệu bà có nghĩ đến cô cũng là đứa con gái mà bà mang thai 9 tháng 10 ngày hay không? Lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt cơ mà, sao bà có thể nhẫn tâm như vậy?
Phải, ba người họ là gia đình, cô và anh hai chỉ là sai lầm, là vết nhơ của bà mà thôi. Trái tim nhỏ bé của cô gái 10 tuổi bị chính mẹ ruột của mình làm tổn thương đến chảy máu đầm đìa. Vết thương chỉ vừa mới lành thì họ lại trở về, lại 1 lần nữa rạch sâu vết thương trong tim cô ra.
Cô vô lực ngồi thụp xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930783/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.